MẮT LẠC ĐÀ - Trang 46

ủ trong lòng. Tôi đợi ngày tôi sẽ đến xóm những người chăn cừu ở bên kia
ngọn đồi tìm cô gái có mớ tóc rủ trước trán.

Mấy hôm nay chúng tôi bắt đầu cày vỡ một vạt đất mới khá rộng. Bắt tay

vào một cái gì mới mẻ bao giờ cũng thấy thích, khi đó là một công việc
mình vẫn mong muốn, một công việc sẽ làm mình hài lòng. Hồi còn đi học
tôi vẫn thích viết dòng chữ đầu tiên trên trang giấy mới trắng tinh. Tôi thích
dậy sớm ra chạy trên lớp tuyết còn nguyên vẹn, để lại trên tuyết những vết
chân đầu tiên. Tôi thích khi xuân đến, đi vào chân núi hái những bông kim
hương chưa một ai nhìn thấy. Trong những việc ấy, cái mới mẻ, tinh khiết
có một sức quyến rũ lạ lùng. Ở đây, trên đất Anarkhai này, một luống cày
mới trên cánh đồng hoang đối với tôi cũng là dòng chữ đầu tiên, lớp tuyết
còn nguyên vẹn hay những bông kim hương chưa ai hái.

Tôi ngồi trên máy cày và ngắm nhìn những lưỡi cày bén dưới chỗ tôi

ngồi đang rạch những luống đầu tiên. Các lưỡi thép được mài nhẵn, bóng
lộn lên, kiên trì đâm mạnh vào lòng đất, nhẹ nhàng lật ra các lớp vỉa.

Bỗng có một vật gì ánh lên dưới lưỡi cày ngoài cùng, tựa như một con cá

nhảy lên trên ngọn sóng; vật đó dọi ánh lửa vào lưỡi cày bóng như gương
rồi bị vùi ngay xuống dưới luống. Tôi nhảy vụt từ trên cày xuống, bổ nhào
lại chỗ ấy và lôi từ dưới đất lên một khúc kim loại nặng hình thuôn thuôn.
Không biết đó là cái gì, nhưng trông đẹp lắm, làm tôi mừng rỡ giơ cả hai
tay lên reo to:

- Vàng!

Abakir nghe tiếng reo ngoái lại, hãm máy và nhảy ngay xuống đất:

- Mày bắt được cái gì thế?

- Vàng! Abakir xem này, vàng!

Hắn đi về phía tôi, lúc đầu còn bước thong thả, nhưng rồi mỗi lúc một

vội vã thêm. Tôi chìa bàn tay ra cho hắn xem cái vật óng ánh vàng xinh đẹp
ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.