MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 118

“Không nhìn thấy ai lên xuống thuyền cả, nhưng về sau tôi nghe thấy

tiếng nam nữ cười nói hát ca bên trong, ít ra là bảy tám người; cửa sổ đều
khép, chỉ thấp thoáng thấy bóng người dịch chuyển. Có thể là khi tôi vào
gian trong đun nước, thì họ lên thuyền. Sau khi xảy ra sự việc, tôi cũng
không nhìn thấy ai rời thuyền cả…”

Lúc này ấm nước đã sôi, phun khói phì phì. Nhạc Chí Hòa vội bước

lại xách ấm đem lại bàn và khéo léo rót nước sôi vào thành trong của chén
trà, tay kia cầm dụng cụ bằng trúc tựa như cái chổi bé tẹo, khuấy đều chén
trà.

Rất nhanh chóng, những lớp sóng li ti cuộn nhào sủi bọt trong chén

trà, trông chẳng khác gì một bức tranh biển xanh trong mưa trong sương,
rồi một làn hương đậm nồng bay lên ngào ngạt.

“Mời Bất Vưu huynh.”
Triệu Bất Vưu nhấp một hụm, hơi đăng đắng mà lại ngòn ngọt, dìu dịu

như hương xuân mà lại như sương thu, anh tấm tắc: “Trà ngon, pha khéo
quá! Là trà gì thế?”

“Ngọc Trừ Thanh Thưởng. Tháng trước có người bạn buôn trà nhường

cho tôi một ít, cả thảy chỉ có mười bánh. Tôi vốn định chờ dịp hội ngộ
thanh minh mời các bạn thưởng thức.” Nét cười trên khuôn mặt Nhạc Chí
Hòa bỗng lắng lại, anh thở dài, ngồi xuống, anh cũng chẳng thiết pha cho
mình một chén.

“Anh vừa nói là đang định tìm tôi?”
“Là vì chuyện Lang Phồn. Tôi nhớ ra một chi tiết.”
“Thế à?”
“Trước ngày Hàn thực, tôi ở đây, hai lần nhìn thấy anh ấy vào quán

Thập Thiên Cước.”

“Đi một mình?”
“Đúng! Một lần trong đó Lang Phồn sau khi vào rồi, tôi nhìn sang,

thấy cửa sổ phía bắc trên gác đang mở, lát sau Lang Phồn ló mặt ra nhìn về
phía tôi. Lúc đó tôi đứng ở dưới mái kia, anh ấy sẽ không nhìn thấy tôi. Sau
đó Lang Phồn đóng cửa sổ lại. Tôi hơi băn khoăn, anh ấy ra phía đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.