MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 239

thò ra ngoài, khép cửa lại, sau đó từ từ rút dây… là có thể đứng ngoài mà
cài then! Cậu nhìn cánh cửa trước mặt, có khe hở giữa các mảnh ván ghép.

“Hổ Nhi cho chú mượn sợi dây một lát!”
“Để làm gì hả chú?”
“Chú có trò chơi này rất hay.”
“Được ạ!” Hổ Nhi cởi sợi dây buộc bọ ngựa ra, đưa cho Triệu Mặc

Nhi.

Cậu lập tức làm thực nghiệm: buộc một đầu dây vào đầu then cửa,

luồn đầu dây còn lại qua “guốc” cài then, rồi luồn qua khe hở giữa hai tấm
ván cửa, thả đầu dây thò ra ngoài, cậu bảo Hổ Nhi tạm giữ hộ. Sau đó Triệu
Mặc Nhi cúi người luồn ra ngoài, đứng dậy, khép chặt cửa lại. Cuối cùng,
thận trọng kéo dây ra… Quả không sai, hoàn toàn có thể đứng ngoài kéo
dây rồi cài được then cửa bên trong!

Vấn đề chỉ là thế! Cửa hậu nhà Khang Tiềm tuy khít không có khe hở

giữa các tấm ván nhưng lại có mấy lỗ mọt đục thủng ở chỗ gần then cửa, có
thể lợi dụng…

Nỗi băn khoăn như đám mây đen ám ảnh, đã le lói tia sáng.
“Hổ Nhi thấy chưa, chú đứng ngoài cũng cài được then cửa rồi!”
“Cho cháu chơi với!”
“Được!”
Nhưng Triệu Mặc Nhi bỗng nhận ra một điểm bất hợp lý: ừ thì đã kéo

được then cửa cài rồi, sau đó sẽ tháo sợi dây ra như thế nào?

“Chú ơi, then cửa cài rồi thì vào sao được?” Hổ Nhi bỗng hỏi.
Lại một điều hóc búa nữa.
Triệu Mặc Nhi gượng cười, chạy vào bếp cầm con dao nhọn ra lách

qua khe ván nhích then cửa trở lại từng tí một, mở được cửa ra. Cậu nhìn
kỹ khe ván, mũi dao để lại vài vết xước. Ở cửa sau nhà Khang Tiềm, có lẽ
bọn bắt cóc không dùng dao để nậy.

“Đến lượt cháu chơi!” Hổ Nhi nắm cái dây.
“Chờ chú vào trong đã.”
Triệu Mặc Nhi chiều ý nó. Cậu bước vào, đóng cửa, Hổ Nhi đứng

ngoài kéo dây, dù tay yếu nhưng loay hoay một lát nó cũng kéo được then

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.