MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 90

chủ”.

“Sư phụ của chú có nhà không?”
“Thầy đang ở sân sau, Dưới bóng tùng xanh mát.” Chú tiểu Dịch Tâm

vốn mê thơ, nên hay “ứng khẩu thành thơ”.

“Điền Huống tiên sinh có đến đây không?”
“Đang lúng túng bận rộn, Vì những quân đen trắng.”
Triệu Bất Vưu nghe mà bật cười, đi qua thông đạo nhỏ bên cạnh điện,

bước vào sân sau.

Sân sau không rộng, khắp sân trồng hơn chục cây tùng bách tứ quý,

mùa xuân đâm chồi lộc xanh mơn mởn, nên khung cảnh hết sức thanh tĩnh
dễ chịu. Giữa mấy cây tùng bách kê bộ bàn ghế đá, Ô Lộ và Điền Huống
đang ngồi đối diện, trên bàn là bàn cờ gỗ thông với những quân cờ đen và
trắng.

Triệu Bất Vưu nhẹ bước đến bên nhìn thế cờ đang diễn ra. Anh không

tinh thông kỳ nghệ nên nhìn mãi mới nhận ra chiến cục. Ô Lộ quân đen,
Điền Huống quân trắng; bên đen sắp thua nhưng Ô Lộ đã đi một nước rất
khéo, không những đã cứu vãn được thế nguy bên cánh trái mà còn giữ
được một khu vực lâm nguy cánh phải, và còn tạo nên thế phản công nhằm
vào nơi xung yếu của đối phương. Điền Huống kêu lên “gay rồi” vì mình
sắp thua to.

Còn Điền Huống, anh chăm chú nhìn bàn cờ, tay cầm mãi một quân

cờ, do dự, cân nhắc, vân vê hồi lâu, chắc là đang rất nát óc.

Triệu Bất Vưu hiểu rằng xem đánh cờ thì chớ “nói leo” nhưng vẫn khẽ

tấm tắc: “Một nước nhị thức, tả hữu đồng công! Hay quá!”

Ô Lộ nghe thấy bèn tủm tỉm ngẩng đầu: “Triệu thí chủ.” Ô Lộ mặc

tăng bào màu xám, mày cao mũi nhọn, trông hơi giống tướng mạo người
Hồ.

“Bất Vưu huynh.” Điền Huống cũng ngẩng đầu, nói nhanh, lòng anh

đang ở bàn cờ. “Nếu chỉ là nhất chiêu nhị thức thì đã tốt, huynh thử nhìn kỹ
lại xem?”

Triệu Bất Vưu lại nhìn bàn cờ hồi lâu, rồi kinh ngạc: “Đúng thế! Có vẻ

như thủ nhưng thực ra là công, hình như công nhưng lại là thủ! Mỗi thức lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.