MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 146

Chương 2

Điện thí, con bạc khát nước

Thanh tắc vô ngại, vô ngại cố thần; phản thanh vi trọc, trọc tắc ngại,

ngại tắc hình.

[45]

• Trương Tái

Hà Hoán lên ngựa chạy đi rất xa vẫn chưa hết sợ, thỉnh thoảng ngoảnh

lại nhìn, không thấy ai bám theo, anh mới yên tâm quất ngựa đi vào thành.

Nhà anh ở phố Khúc Viện phía bên phải thành, một căn nhà nhỏ nhỏ.

Xuống ngựa, gõ cửa, người hầu Tề Toàn xách đèn lồng ra mở cửa. Tề Toàn
tuổi gần sáu chục, lông mày rậm dài, mắt trũng sâu, hai môi mím thành
hình cung. Ông ta đã phục dịch nhà họ Hà hơn ba chục năm. Hà Hoán một
mình về kinh đô, bà mẹ không yên tâm bèn bảo vợ chồng Tề Toàn đi theo,
anh luôn coi ông như chú bác mình. Tính ông ta kín đáo ít lời, nhưng hôm
nay trước lúc anh đi, ông đã mở miệng nói luôn: “Cậu không nên đi ra
ngoài, trời đã tối rồi.” Nhưng anh không nghe, vụ việc lúc nãy thực đáng
sợ. Hình như ánh mắt Tề Toàn có ý trách móc, anh cảm thấy áy náy bèn
mỉm cười nhưng ông ta dường như không nhìn thấy, sắc mặt nặng nề, ông
ta dắt ngựa vào sân sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.