MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 175

“Hà huynh! Triệu Bất Khí đến đây có việc khẩn muốn nói.” Rồi anh xăm

xăm bước vào.

Hà Hoán trốn không xong, đành nén lòng đứng dậy đi ra.

Triệu Bất Khí vẫn như trước, mũ áo chỉnh tề, hơi mỉm cười, trông rất

phong lưu nhàn nhã. Hà Hoán luôn cảm thấy con người này thực khó hiểu,
khó mà cởi mở với anh ta tuy đã gặp mấy lần nhưng anh không muốn tiếp
cận.

Triệu Bất Khí cười, chắp tay: “Hôm nay điện thí, chắc Hà huynh làm bài

như có thần trợ giúp, viết rất hay?”

Hà Hoãn gượng cười, đáp lễ. “Đa tạ! Mời Triệu huynh vào nhà!”

Họ vào gian chính, chủ khách đều ngồi xuống, Tề Toàn bưng trà đặt lên

bàn rồi lặng lẽ lui ra. Hình như ông ta cũng không ưa Triệu Bất Khí.

Triệu Bất Khí cười, hạ thấp giọng: “Tôi đến, là vì Đinh Đán.”
Hà Hoán dù đã dè chừng nhưng vẫn kinh ngạc khi nghe câu này. Anh cố

giữ bình tĩnh: “Thế ư? Tại hạ không hiểu ý.”

“Hà huynh đừng lo lắng. Tôi không phải hạng lắm mồm, tham công ham

lĩnh thưởng. Chuyện này, tôi không nói với bất cứ ai.”

Triệu Bất Khí cười, nhìn Hà Hoán, ánh mắt như đôi tay vô hình muốn lật

tung bí mật trong lòng anh. Anh vừa sợ vừa ghét đối phương nhưng lại
không dám để lộ mình, và càng không biết Triệu Bất Khí đã nắm được đến
đâu, nhưng ít ra anh ta đã biết Đinh Đán, Đinh Đán là hung thủ giết người.
Hà Hoán vốn không thạo che giấu nên lúc này anh cũng hoang mang, chỉ
nhìn Triệu Bất Khí và không biết ứng đối ra sao.

Triệu Bất Khí: “Trước đây vì sợ làm Hà huynh e ngại nên tôi có ý né

tránh, nhưng vì thấy có kẻ theo dõi Hà huynh, tôi lo cho huynh nên mới đến
đế báo tin.”

Hà Hoán bỗng rùng mình nhưng vẫn không dám nói gì.
“Tại sao những kẻ đó lại bám theo Hà huynh?”
Hà Hoán rùng mình nhớ lại tối qua ở nhà bà Lam bị bóng đen kia bắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.