MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 35

Cô vừa nói xong thì bị Tào Hỷ cầm ngay đôi đũa ném, cô vội né tránh

nhưng một chiếc đũa văng trúng mặt Cổ Nhi Phong. Trì Liễu Liễu đứng bật
dậy, căn vặn: “Sao công tử làm thế? Nếu thích thì nghe, không thích thì cứ
nói, chúng tôi xin đi ngay! Chúng tôi là phận hèn nhưng cũng là bán tài
nghệ để kiếm cơm chứ không ăn xin của ai. Tiền của công tử ‘quá nặng’,
dẫu thưởng thì chúng tôi cũng không vác đi nổi!”

Tào Hỷ tức quá, đôi môi lập bập quát: “Ta ê mặt nếu nói chuyện với cô!

Cút đi!”

Trì Liễu Liễu còn định nói nữa nhưng Cổ Nhi Phong đã kéo tay cô, khẽ

nói: “Đi thôi!”

“Tào Hỷ làm gì thế?” Đổng Khiêm bực mình gắt lên.
“Sao vậy? Anh thương hoa tiếc ngọc à? Hoa tươi, tiếc thương cũng đáng,

hoa rữa nát anh cũng xót ruột hay sao?” Tào Hỷ lại cười lạnh lùng quái ác.

“Anh…” Đổng Khiêm nóng mặt không nói nên lời, anh đứng phắt dậy

vung tay đấm trúng vai Tào Hỷ, tay áo kéo theo cái đĩa trên bàn rơi xuống
đất vỡ tan.

“Khá lắm! Anh coi thứ rác rưởi này là tình nhân rồi đây!” Tào Hỷ cũng

đứng lên tấn công Đổng Khiêm.

Cả hai đánh nhau thật, khiến Trì Liễu Liễu rất bất ngờ ngồi đờ ra. Nhưng

họ đều là thư sinh chân yếu tay mềm, chỉ có thể túm áo nhau giằng co xé
rách áo mũ chứ không thật sự đấm đá, tình thế có vẻ “bất phân thắng bại”;
nếu là Trì Liễu Liễu thì cô chỉ cần vài chiêu là đánh bại đối phương.

Hầu Luân thấy hai bạn đánh nhau bèn đứng dậy can ngăn nhưng cũng

không ăn thua, cuối cùng, cả ba chỉ là giằng giật áo quần của nhau mà thôi.
May sao Mục Trụ chạy vào “vừa xin vừa dỗ dành” cả ba mới tách ra.

Mục Trụ lại nhẹ nhàng khuyên Trì Liễu Liễu và Cổ Nhi Phong mau lui ra

cho êm chuyện.

• • •

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.