MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 78

Đổng Tu Chương rất không muốn nhìn mặt cô. Cho nên Biện Nhi đành đi
một mình đến gặp ông già. Diêu Hòa nói hôm nay anh ta rỗi rãi, có thể đi
với cô.

Hôm đó lần đầu tiên gặp Diêu Hòa, Biện Nhi thấy anh rất thân thiện, hơi

giống Mặc Nhi nhưng vẫn khác, khác ở điểm nào, cô không rõ. Cũng như
uống nước: trời rét uống nước nóng, trời nóng uống nước mát, đều “thích
quá” nhưng có ai nói được hương vị của nước trắng là gì?

Biện Nhi không thể nói rõ Diêu Hòa tốt ở điểm nào, chỉ cảm nhận anh

nói năng, cử chỉ, thái độ… tất cả đều vừa phải và đúng mực.

Nhìn thấy Biện Nhi, Diêu Hòa mỉm cười, nụ cười cũng đúng mực.
Đang đi bị ai đó nhìn, người ta hay cảm thấy mất tự nhiên, nhưng Biện

Nhi bị Diêu Hòa nhìn thì cô không thấy thế, cô tươi cười bước đến gốc cây
liễu đang buộc hai con lừa. Biện Nhi gạt tấm mạng che mặt sang bên, hỏi:
“Anh đã thuê lừa rồi cơ đấy?”

Diêu Hòa gật đầu, im lặng. Cả hai cùng nhìn nhau, mỉm cười.
Nhà Đổng Tu Chương ở đông nam ngoại thành, cả hai cưỡi lừa chầm

chậm đi bên nhau trong gió xuân, vừa đi vừa trò chuyện. Diêu Hòa cũng
từng được học hành vừa phải, nói chuyện cũng nhã nhặn. Nói đến kỹ thuật
của một ngọ tác thì anh rất hào hứng.

Anh kể cho Biện Nhi nghe về thi thể, về các nguyên nhân tử vong: chết

bệnh, chết già, do bị đánh, bị đầu độc, chết đuối, bị bóp cổ… cùng các đặc
điểm kèm theo. Biện Nhi vừa nghe vừa thở dài, cô cũng không ngờ làm
ngọ tác cũng cần nắm vững nhiều kiến thức. Cô nghe, cảm thấy hấp dẫn
chứ không thấy sợ.

Hai người nói chuyện rất hào hứng, cũng vừa khéo đi đến ngôi nhà nhỏ

của Đổng Tu Chương.

Diêu Hòa gõ cửa hồi lâu mới thấy một ông già thấp nhỏ mặc áo ngắn vải

xanh ra mở cửa, chắc là lão bộc Ngô Tứ.

Anh bước lại hỏi: “Bác ơi, ông Đổng triều phụng có nhà không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.