MẮT RỪNG - Trang 106

Ông Sicky bảo:
– Bệnh. Rất bệnh. Bệnh đến tận bao tử. Làm việc đó không cho ta bất kỳ

sự dễ chịu nào. Đại loại như vậy. Có lẽ cháu sẽ tận mắt nhìn thấy những bức
tượng đó vì chúng ta sẽ đi ngược dòng, vào sâu trong lãnh địa của người
Xuanaci, để đến được nơi mọi người muốn đến.

Ông Groanin quay lại bàn.
John hỏi mà một mắt nhìn sang ông Groanin:
– Họ có còn săn đầu người không ông?
Ông Sicky nhún vai:
– Câu hỏi khó đây. Lâu lắm rồi ta không gặp một người Xuanaci nào.

Nên có thể có. Cũng có thể không.

Mỉm cười với ông Groanin, ông nhỏ nhẹ nói:
– Đứng yên đừng nhúc nhích gì nhé, anh Groanin.
– Sicky, ông bạn già, anh vừa nói gì cơ?
– Làm ơn đứng yên đừng nhúc nhích. Có một thứ trên lưng anh đó.
Ông Groanin nuốt khan, mặt trở nên xanh lè.
– Thứ? Thứ gì? Ý anh là, một con vật kinh tởm nào đó à?
Bàn tay ông Sicky biến mất đằng sau lưng ông Groanin trong một giây,

rồi xuất hiện trở lại với một con rết to đùng. Nó có khoảng hai mươi tám đốt
đỏ au và vài chục cặp chân vàng khè to hơn răng lược cỡ lớn. Con rết nhìn
giống một thứ gì đó đến từ một hành tinh khác, một hành tinh không mến
khách.

Đứng bật dậy khỏi bàn, John thốt lên:
– Thánh thần ơi, một con Scolopendra gigantea.
Cậu Nimrod gật đầu:
– Chính xác.
– Con lớn nhất mà ta từng thấy.
Ông Sicky nói, và giơ nó lên trước ánh sáng để tất cả mọi người có thể

nhìn rõ hơn. Ngay cả trong bàn tay to đùng của ông Sicky, con rết khổng lồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.