MẮT RỪNG - Trang 113

Philippa trấn an:
– Tớ chắc nó sẽ quay lại thôi. Cậu cứ chờ mà xem.
Thình lình, ông Sicky ngồi dậy trên võng và với tay lấy khẩu súng trường.

Cậu Nimrod quẳng điếu xì gà của cậu qua một bên và đứng dậy, ném cho
ông Sicky một ánh mắt mong đợi. Cái đầu của vị hướng dẫn thám hiểm có
thể nhỏ một cách bất thường, nhưng không có gì bất ổn với thính giác, và
đặc biệt là khứu giác của ông. Nhấc cái mũi nhỏ xíu của mình lên không khí,
ông hít sâu một hơi. Con Hector cũng làm như vậy và bắt đầu gầm nhẹ.

Ông Sicky thầm thì:
– Tôi ngửi thấy mùi chuột chết.
John hỏi:
– Có thể là con Zotz? Con dơi của Zadie ấy?
Lắc đầu, ông Sicky nói:
– Lớn hơn. Một thứ gì đó đang săn chúng ta. Một thứ gì đó đã ăn một con

chuột.

Rồi thật nhẹ nhàng, ông mở khóa nòng khẩu súng trường của mình. Tất cả

mọi người đưa mắt nhìn xung quanh và theo bản năng, dịch sát lại đống lửa.
Ít nhất là những người đang thức. Ông Groanin vẫn đang ngáy o o như một
động cơ thuyền gắn ngoài cỡ nhỏ. Ông Sicky vắt chân ra khỏi võng và đặt
chúng xuống mặt đất, nói:

– Mười phút trước hình như tôi đã nghe thấy một tiếng gì đó. Và bây giờ

tôi đã chắc chắn về điều đó.

Một thứ gì đó dịch chuyển trong bụi cây. Một thứ gì đó lớn. Con Hector

cụp đuôi giữa hai chân sau và rên ư ử. Zadie bước gần hơn đến đống lửa.
Dường như đó là chỗ đứng an toàn nhất. John và Philippa di chuyển theo cô.
John đặt tay lên đầu, cố vuốt những sợi tóc đã dựng đứng lên nằm xuống.
John ngạc nhiên nhận ra cả cậu Nimrod và ông Vodyannoy đang cùng chĩa
súng vào bụi cây bên dưới cái võng của ông Groanin.

Cậu Nimrod thầm thì:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.