MẮT RỪNG - Trang 161

– Ổn. Cái đầu hơi đau, nhưng cậu sẽ thấy khá hơn nhiều ngay khi quay

lại cơ thể của cậu. Cho nên, nếu cháu thông cảm, cậu muốn đi giải quyết vấn
đề đó và sẽ quay lại ngay.

– Vâng. Dĩ nhiên ạ. Cậu đi đi. Cứ tự nhiên.
John cảm thấy một thứ gì đó di chuyển bên trong cây đèn và đặt nó xuống

đất, chính lúc đó, cậu Nimrod đang chui vào trong cây đèn để khôi phục lại
hình dáng loài người của cậu. Nhác thấy lại có thêm khói thoát ra khỏi cây
đèn, những thổ dân lại bắt đầu la hét, và John có thể thấy rõ họ đang cực kỳ
kinh hoàng.

John hét lớn với họ:
– Đáng đời mấy người. Cái tội đập đầu những con báo đốm không có sức

chống đỡ, bắn tên vào chúng và ném đá vào những con chó nhỏ bé.

Con Hector sủa lớn về hướng những thổ dân thể hiện sự hoàn toàn đồng

ý. Giờ đây khi đã có lại cơ thể, nó cảm nhận được sự đau đớn khi viên đá
đập vào một bên sườn của nó.

John nói thêm:
– Và cả cái tội săn đầu người. Một cái tội thật sự không thể chấp nhận

được.

Cậu Nimrod, cuối cùng cũng đã xuất hiện dưới hình người giữa một cụm

khói, cho biết:

– Họ không phải là những kẻ săn đầu người. Và thật sự cũng không phải

người xấu gì. Đây là những thổ dân Prozuanaci. Cùng tộc với anh Sicky. Rất
khác với người Xuanaci. Đó không phải lỗi của họ. Chỉ là họ hơi bị kích
động với việc đã xảy ra cho con anaconda. Cháu thấy đó, họ thờ phụng một
vị thần nhìn giống một con rắn.

Rồi nở một nụ cười khó xử, cậu nói thêm:
– Hoặc ít nhất họ từng như vậy. Nhìn kìa.
Một đám đông thổ dân giờ đây đang quỳ gối và bò đến gần họ. Cậu

Nimrod đoán:

– Cậu nghĩ chúng ta sắp được cúng bái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.