MẮT RỪNG - Trang 164

Chương 11

Hồ cá Piranha

Ông Groanin nhận xét:
– Ít nhất cũng đã tạnh mưa.
Qua hàm răng gõ lộp cộp vào nhau, Zadie lí nhí:
– Cháu chẳng thấy điều đó có ích gì cho tình huống hiện tại của chúng ta.

Tụi cháu vẫn ướt nhẹp và lạnh cóng. Quá ướt và lạnh để dùng sức mạnh
djinn thoát khỏi đây.

Đó là một thực tế không thể chối cãi. Ngoại trừ ông Sicky, tất cả bọn họ

đều bị nhốt trong một cái cũi gỗ ngập nước một phần ở trong một cái hang
lớn nhìn ra ngôi làng tộc Xuanaci. Được tiếp nước từ một dòng suối chảy từ
trên núi, cái hồ nước trong hang luôn lạnh cóng.

Philippa hỏi Zadie:
– Cậu nghĩ họ có biết không? Về việc djinn làm từ lửa ấy? Và việc những

djinn trẻ như chúng ta thường mất hết sức mạnh khi bị lạnh?

Zadie trả lời:
– Tớ chả biết.
Trong lòng mình, Zadie tự nhủ với bản thân rằng việc đó có đúng hay

không cũng chẳng quan trọng, vì chẳng bao lâu nữa Virgil McCreeby thể
nào cũng nhận ra có chuyện đã xảy ra và sẽ đến cứu cô. Sau tất cả những gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.