MẮT RỪNG - Trang 168

Ông Muddy cho biết:
– Đây là lignum vitae. Một loại gỗ địa phương rắn chắc gần như kim loại.
Kiểm tra thứ vật liệu cột những thanh chống gỗ lại với nhau, Philippa hỏi

ông Muddy:

– Cái dây thừng này làm bằng gì vậy ông?
Ông Muddy nói:
– Từ lá dừa tết lại.
Philippa gật đầu. Zadie lầm bầm:
– Giờ tất cả những gì chúng ta cần là một cái cưa.
Philippa bảo:
– Chúng ta đã có sẵn một cái cưa. Trên thực tế, chúng ta có cả trăm cái.
Cô chỉ tay về nửa bên kia của cái hồ nơi bầy cá piranha cuối cùng cũng đã

bắt đầu yên tĩnh trở lại.

– Tất cả những gì chúng ta phải làm là thuyết phục chúng bắt tay vào

việc. Và, như tất cả những người lao động khác, tất cả những gì chúng cần là
một sự khích lệ.

Zadie hỏi:
– Cậu đùa đấy hả? Không vui chút nào đâu.
Philippa khẳng định:
– Không đùa đâu. Tớ đang nghĩ một ít máu rớt xuống mấy sợi dây buột ở

ngay phía trên mặt nước có thể thuyết phục chúng bắt đầu cắn phá.

Nghiên cứu những thanh chống, ông Groanin gật đầu nói:
– Khỉ thật, cháu nói đúng đấy, quý cô ạ. Việc đó có thể hiệu quả. Với

hàm răm sắc như dao cạo đó, chúng có thể chẳng mấy chốc gặm nát mấy sợi
dây buộc. Và khi đó, ta có thể kéo rời mấy thanh chống này.

Philippa gật gù:
– Chính xác là thế.
Ông Muddy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.