MẮT RỪNG - Trang 172

Ông Muddy nhìn theo tay cô, rồi rên rỉ:
– Cô bé nói đúng đó. Lũ cá cũng đang gặm lớp dây buộc trên cái hàng

rào.

Ông Groanin hỏi qua những ngón tay đẫm máu:
– Ý anh là, cái hàng rào ngăn lũ piranha đó khỏi chúng ta ấy à?
– Chính nó. Có quá nhiều máu trong nước. Nó kích thích sự điên loạn

của lũ cá.

Philippa thử đưa tay ấn nhẹ vào cái hàng rào và nói:
– Câu hỏi là, cái gì sẽ đứt trước? Lớp dây trên cái cũi hay lớp dây trên cái

hàng rào?

Ông Groanin than thở:
– Tuyệt thật. Trở thành thức ăn cho cá, vào cái tuổi của tôi. Đáng lẽ tôi

nên biết một chuyện như thế sẽ xảy ra khi đồng ý đến Nam Mỹ.

Cái hàng rào cục cựa trông thật đáng ngại.
Ông Muddy nói:
– Chúng sẽ xuyên qua trong vòng một phút nữa thôi.
Philippa giục:
– Nhanh lên, ông Groanin. Thử kéo rời mấy cái thanh chống lần nữa xem

sao.

– Được rồi, thưa cô.
Ông Groanin nắm chặt lấy hai thanh chống bằng gỗ và kéo chúng ra hai

bên.

– Chúng rời ra rồi kìa. Nhanh lên, Philippa, lách qua đi.
Nhưng Zadie đã giành đến đó trước cô, leo lên vai ông Groanin mà không

có một lời xin lỗi, và lách người qua hai thanh chống. Philippa nhanh chóng
đi theo. Hai cô bé djinn đứng dậy và căng mắt nhìn vào mặt nước xáo động.

Cái hàng rào lại cựa mình lần nữa.
Zadie nhận xét:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.