MẮT RỪNG - Trang 191

– Cháu đoán là giờ đây chúng ta đã biết được danh tính thật của tên trộm

bảo tàng Peabody ở New Heaven.

Cậu Nimrod gật đầu:
– Dĩ nhiên rồi. Có ba cái đĩa vàng bị lấy cắp, đúng không? Cậu quên mất

tiêu chuyện đó.

– Hóa ra Manco Capac không phải là người trộm chúng.
Cậu Nimrod nói:
– Cậu nghĩ tất cả những gì ông ấy muốn là lấy lại xác ướp của ông ấy. Ừ,

cháu hoàn toàn đúng đó, John. Zadie nhất định là người đã trộm chúng.

Gật đầu về phía cái chai đen của ông Vodyannoy, cậu nói tiếp:
– Cũng như, chính Zadie là người đã cố giết anh Vodyannoy. Anh ấy vừa

cho cậu biết anh ấy đã thức dậy và nhìn thấy con bé đứng trong lều. Nó nói
nó bị mộng du. Anh Vodyannoy đã bảo nó quay về lều của mình và không
nghĩ ngợi thêm gì về việc đó. Nhưng bây giờ, anh ấy chắc chắn rằng nó có
mang găng tay khi đó. Và chắc chắn nó là người đã bỏ con ếch lên giường
anh ấy.

John lo lắng hỏi:
– Ông ấy sao rồi cậu?
– Thật sự rất yếu.
– Chúng ta nên mang ông ấy đến bệnh viện chứ cậu?
– Và họ có thể làm gì chứ? Bệnh viện chỉ dành cho con người, John à.

Không phải cho djinn. Không, chỉ cần được ấm áp và nghỉ ngơi đầy đủ, anh
ấy sẽ hồi phục lại thôi. Sẽ khỏe thôi. Khi một djinn bị bệnh như vậy, họ có
thể tự làm tất cả cho bản thân mình. Anh Vodyannoy sẽ phải ở yên trong cây
đèn của anh ấy trong một thời gian dài, cho đến khi sức sống của anh ấy
được nhen nhúm lại. Có thể phải chờ đến vài tuần. Cậu e rằng, anh ấy không
thể tiếp tục chuyến thám hiểm này nữa.

– Ông V có giữ bản đồ không cậu?
– Không. Cậu e là không.
– Vậy thì nhất định Zadie đang giữ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.