MẮT RỪNG - Trang 196

– Cháu sẽ không làm vậy. Cái đám Xuanaci đó đáng bị lính Tây Ban Nha

đá đít.

Ông Groanin nhận xét:
– Theo những gì ta thấy, kế hoạch của họ không chỉ dừng lại ở việc đá đít

ai đó. Họ hoàn toàn nghiêm túc. Một loại nghiêm túc chết chóc. Nhìn kìa.

Zadie bảo:
– Ông lại cường điệu quá mức như mọi khi rồi đấy.
Cả đội quân, bao gồm Pizarro, đang quỳ xuống đất và nhận phép ban ơn

từ các cha xứ để điều mà họ định làm được Chúa phù hộ.

Ông Groanin cho biết:
– Đó là điều vẫn thường xảy ra trước khi một nhóm người đi tàn sát một

nhóm người khác. Họ tự thuyết phục bản thân rằng đó là ý chí của Chúa hay
một thứ nhảm nhí gì đó tương tự. Nếu hỏi ta, ta sẽ nói Chúa không muốn gì
từ những kẻ nhân danh Ngài đi giết người khác cả.

Philippa nói:
– Ông Groanin nói đúng đó, Zadie. Chúng ta phải làm gì đó đi chứ.
Zadie hỏi ngược lại:
– Ví dụ như làm gì?
Philippa bảo:
– Đó là đống bùi nhùi do cậu tạo ra. Cậu phải gỡ nó chứ.
Ngoan cố lắc đầu, Zadie nói:
– Muốn làm gì tùy cậu. Nhưng tớ nghĩ cậu đang quá nghiêm trọng hóa

vấn đề đó. Rõ ràng tớ không ước có bất cứ cuộc tàn sát nào. Chỉ muốn ai đó
dạy cho những kẻ săn đầu người này một bài học, vậy thôi.

Philippa lắc đầu và hoàn toàn tuyệt vọng với cô bé djinn còn lại. Giờ đây,

cô cảm thấy rất hối hận vì đã mời Zadie tham gia vào chuyến tham hiểm lần
này. John nói đúng. Cô có thể thấy được điều đó. Lần sau – nếu như còn có
lần sau – cô sẽ lắng nghe lời nhận xét của ông anh trai sinh đôi.

Cô bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.