MẮT RỪNG - Trang 197

– Thôi được, tớ sẽ tự đi nói với ông ấy vậy. Ngay khi họ cầu nguyện

xong.

Philippa không biết nói tiếng Tây Ban Nha, và cô cũng không nghĩ trước

khi chết, Pizarro có dịp học tiếng Anh. Tuy nhiên, lần giao tiếp gần đây với
hiện thân của nhà thám hiểm người Ý Marco Polo đã thuyết phục cô rằng đó
không là vấn đề. Marco đã nói với Philippa rằng: “Khi cháu chết, tất cả
những bí ẩn đều được giải mã. Bao gồm bí ẩn vận hành của tiếng Anh.”

Kẻ chinh phục Nam Mỹ khét tiếng lịch sự cúi đầu chào khi Philippa đi

đến trước mặt ông. Với giọng nói nhỏ nhẹ nhưng dứt khoát như một người
đã quen với việc ra lệnh và có hơi lơ lớ, ông nói:

– Seíorita

[10]

, rất hân hạnh được gặp cô.

Philippa mỉm cười và cúi đầu chào lại:
– Don Francisco, tên của ông rất nổi tiếng. Có lẽ đó là cái tên nổi tiếng

nhất trên khắp Peru. Và dĩ nhiên, đó cũng là một cái tên rất nổi tiếng trong,
ờ… lịch sử.

Philippa nói với sự cẩn thận trong trong phát ngôn và hành động vì Don

có thể nói là một tước hiệu hiệp sĩ của Tây Ban Nha. Pizarro lại cúi chào.
Philippa nói tiếp:

– Này nhé, cháu e rằng đã có một nhầm lẫn xảy ra ở đây. Dĩ nhiên, đó

hoàn toàn là lỗi của tụi cháu và cháu hy vọng ông sẽ rộng lượng chấp nhận
lời xin lỗi chân thành nhất của tụi cháu, nhưng ông thấy đấy, chuyện là ông
thật sự không cần phải dạy cho người Xuanaci một bài học gì cả. Trên thực
tế, tụi cháu sẽ rất cám ơn nếu ông quay lại nơi ông đã đi ra. Và để yên cho
họ.

Pizarro thắc mắc:
– Ta không hiểu. Một điều ước đã được ước, không phải sao? Rõ ràng

chúng ta không thể quay lại đây nếu không được mời.

Philippa thừa nhận:
– Vâng, quả thật là vậy. Tuy nhiên, đó là một điều ước nảy sinh khi người

ước nó không nghĩ gì về hậu quả. Ngay cả djinn cũng đôi lúc phạm sai lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.