MẮT RỪNG - Trang 203

– Cháu đoán là mặt đất ở ngay trên kia.
Ông Sicky đồng ý:
– Ta cũng cho là vậy.
– Ông nghĩ nó cách xa chúng ta bao nhiêu?
Khẽ mím môi, ông Sicky tựa cái đầu nhỏ xíu lên đôi vai khổng lồ của ông

và nói:

– Có thể khoảng trăm rưỡi hoặc hai trăm mét gì đấy. Có thể còn cao hơn.

Nói chung là, rất cao. Rất, rất cao.

Đưa mắt nhìn vách hang xung quanh, ông gỡ một miếng đá vàng ra cầm

trên tay và kết luận:

– Cũng không leo được.
Ông vung tay ném mạnh hòn đá qua miệng hố. Hòn đá chỉ bay xa được

chừng gần một mét, rồi luồng khí nóng bùng lên từ miệng hố thổi tung nó
lên trên đầu họ và vượt ra khỏi đỉnh khe núi.

Việc này khiến Philippa nảy ra một ý. Cô nói:
– Có lần cháu đã xem một bộ phim trên ti vi về một người đàn ông tự gọi

mình là chuyên gia nhảy dù từ điểm cố định. Ông ấy đã nhảy khỏi nhiều tòa
nhà chọc trời ở New York, với một cái dù. Và nhảy dù từ máy bay xuyên
qua đủ mọi con đường. Thỉnh thoảng ông ấy cũng nhảy vào những miệng hố
lớn trên mặt đất. Vì thế, cháu đang nghĩ đến chuyện chúng ta có thể cũng
làm như vậy. Nhưng thay vì từ không trung nhảy xuống, chúng ta sẽ là nhảy
bay lên. Nói cách khác là, bay lên thay vì bay xuống đó.

Ông Groanin sửng sốt:
– Ý cháu là, nhảy vào cái hố này mà không có dù?
– Vâng ạ. Chỉ là, chúng ta không phải nhảy vào trong miệng hố. Nói cho

đúng, chúng ta sẽ nhảy vào luồng khí nóng thổi lên từ đó và cưỡi nó lên tận
trên đỉnh.

Ngồi phịch xuống một tảng đá vàng lớn, ông Groanin tuyên bố:
– Cháu điên rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.