MẮT RỪNG - Trang 21

Ông phàn nàn:
– Một toa ăn vặt. Đó là tất cả những gì họ có trên chiếc xe lửa này. Làm

sao một người trưởng thành có thể chịu đựng được một toa ăn vặt thô thiển
chỉ phục vụ súp, salad, pizza, sandwich, cùng thức uống và những món ăn
vặt khác? Chuyện gì đã xảy ra với thịt xông khói Canada, xúc xích Đức,
bánh mì nướng giòn, bánh pudding đen, trứng, nấm và cà chua, bánh mì và
mứt, cùng những tách trà ngọt ngào, nóng hổi? Tôi muốn nói rằng, tôi ước
gì có một toa ăn đàng hoàng trên chiếc xe này.

Cậu Nimrod nhắc:
– Anh đã ăn sáng ở khách sạn trước khi đi sáng nay rồi mà.
Ông Groanin bĩu môi:
– Đó là ở khách sạn. Xe lửa luôn làm tôi thấy đói.
John cũng bắt đầu thấy đói sau khi nghe ông Groanin mô tả về bữa sáng

trong mơ của ông, quyết định thực hiện điều ước của ông nghe cũng có vẻ
được. Vì thế, vài phút sau đó, tất cả bọn họ đã ngồi xuống dùng bữa trong
một toa ăn sang trọng không thua kém gì toa ăn của Orient Express.

Cậu Nimrod nói với cháu trai:
– Cháu nên ngừng làm những chuyện như vầy.
John nhún vai:
– Chỉ một lần thôi mà cậu.
Cậu Nimrod nghiêm giọng nói:
– Ngay cả chỉ một lần cũng không nên. Cháu biết đấy, nó có thể thu hút

sự chú ý của người khác. Đó là chưa kể đến những hệ quả không lường
trước được của việc thực hiện điều ước cho ai đó. Cháu còn nhớ anh
Rakshasas thường nói gì không? Có một điều ước cũng giống nhóm một
đống lửa. Nhiều khả năng khói sẽ làm ai đó cay mắt.

Ông Groanin xen vào bảo:
– Riêng bản thân tôi, tôi mừng là thằng bé đã thực hiện điều ước của tôi,

thưa ngài. Không một chuyến đi nào không trở nên tốt đẹp hơn với một bữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.