Chương 17
Xuyên cửa
Khi nghe được âm thanh mà cậu nghĩ là tiếng cầu cứu của ông Groanin,
phản ứng đầu tiên của John là dùng dao chặt bỏ cái nút thắt lớn phức tạp
khóa cánh cửa của Mắt Rừng, nhưng thật may cái đầu mơ ngủ của cậu còn
đang tạm thời bị hấp thu trong cây lupuna, vì cái cây đã thông báo cho bộ
não tiềm thức của cậu bé djinn rằng cái nút thắt đó có chứa đựng một từ bí
mật rất quan trọng. Được mã hóa dưới dạng nút thắt, cái từ bí mật này đã
được lưu truyền qua nhiều thế hệ thầy tu Inca và chỉ được tiết lộ cho các vị
vua Inca. Bí mật này về sau mới trở nên rõ ràng hơn với John, nhưng hiện
tại, với lưỡi dao của cậu chỉ cách cái nút thắt chưa đến một milimet, John
kịp thời ngừng lại rồi bắt tay vào việc gỡ nút thắt.
John hét vọng qua cánh cửa:
– Ông ráng kiên trì một chút nhé, ông Groanin. Cháu đang đến cứu ông
đây.
Việc gỡ nút không làm cậu tốn nhiều thời gian. Giống như nhiều bài toán
nhìn có vẻ phức tạp mà các nhà toán học vẫn yêu thích, cách gỡ nút thắt thật
ra rất đơn giản, và bắt đầu với việc John đổ chai nước của cậu lên trên cái
nút thắt. Bởi vì trước khi được thắt lại, sợi dây đã được nhún nước, và sau
khi nó được thắt lại, cái nút thắt bị đem đi phơi nắng trực tiếp, làm nó hiển