MẮT RỪNG - Trang 284

với chính bản thân mình. Và nếu không thể, cô có thể thay đổi bản thân cho
đến khi được thoải mái. Đơn giản vậy thôi.

– Nhờ anh, tôi đã cảm thấy thoải mái hơn hẳn so với nhiều năm qua.
Bà Layla lại lần lượt nhìn hình ảnh của mình trong gương và trong bức

hình, rồi hôn nhẹ lên má bác sĩ Kowalski.

Bác sĩ Kowalski nhìn có vẻ xấu hổ.
– Không, phải nói là tôi thật sự biết ơn anh. Bây giờ thì, anh đã quen tôi

nhiều năm, đúng không, Stanley? Chúng ta học cùng trường với nhau. Vì
thế, hãy nói thật cho tôi biết một điều. Giải phẫu là một chuyện. Tôi đã lại
nhìn giống như xưa. Nhưng tôi còn quyến rũ không?

– Tôi chưa từng gặp một quý phu nhân nào không biết mình có quyến rũ

hay không nếu không được ai nói đấy. Dĩ nhiên cô rất quyến rũ, Layla.
Quyến rũ như mọi khi. Còn hơn cả xinh đẹp.

Bà Layla mỉm cười vui vẻ. Tuy nhiên, một giây sau đó, bà để tay lên ngực

và bắt đầu ho sù sụ như bị nghẹt thở khủng khiếp.

Bác sĩ Kowalski lo lắng hỏi:
– Sao thế? Cô ổn chứ?
Ho thêm vài tiếng khó khăn nghe như tiếng hơi nước bị nén ra từ một máy

pha cà phê espresso, bà Layla nói:

– Đóng chai tôi đi, nhưng có một thứ gì đó đang leo ngược lên cổ họng

tôi.

Đến giờ phút này bà đã đoán được chuyện gì đang xảy ra và lý do tại sao

một vật thể – dù nó là gì – đang từ bao tử bà du hành ngược lên khí quản.
Trong một giây ngắn ngủi, bà rủa thầm cậu Nimrod vì đã sử dụng hệ thống
mail nội bộ djinn mà không thông báo trước cho bà, nhưng rồi thêm một
giây nữa trôi qua, bà đặt tay lên miệng và nhổ ra một vật thể lên lòng bàn
tay. Bà bảo:

– Là em trai tôi, Nimrod. Mail nội bộ djinn.
Bác sĩ Kowalski thở phào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.