– Tao thật không nghĩ sẽ thấy lại mày. Nhưng giờ đây, khi mày đã ở đây,
tao có thể báo trước với mày một điều. Mày sẽ hối hận về chuyện đó. Không
ai có thể đập vào đầu tao và nguyên vẹn rời đi. Và đừng có nói với tao
chuyện mày đã cưới một mụ thần đèn bẳn tính, ông bạn ạ. Vì tao không
quan tâm.
Haddo mở một ngăn tủ và lấy ra một cây dùi cui cảnh sát nhỏ. Rõ ràng gã
định dùng nó để đập ông Gaunt một trận.
Ông Gaunt nghe giọng nói của mình vang lên nhưng ông không thể nhận
ra nó:
– À, người nên quan tâm thì hơn. Vì đó là những từ cuối cùng mà ngươi
nghe được bằng lỗ tai con người.
Từ tiếp theo thoát ra khỏi miệng ông rõ ràng không phải là của ông và dù
ông đã nghe thấy nó trước đây, đó không phải là một từ mà ông có thể –
hoặc dám – phát âm. Nhưng ông biết ý nghĩa của từ đó. Là một từ được sáng
tạo bởi một nhà soạn kịch Hy Lạp tên Aristophanes, nó có nghĩa “Vùng đất
Mây Chim Cu Cu”, hay “nơi mà tất cả mọi thứ đều hoàn hảo”: nói một cách
khác, một nơi không tồn tại. Đó là từ trọng tâm của Layla.
– NEPHELOCKOKKYGIA!
Và còn có sự giận dữ trong cụm từ đó. Mùi lưu huỳnh nồng nặc trong
không khí xuất hiện khi Layla thì thầm từ trọng tâm của bà đã cho ông biết
điều đó. Vùng đất Mây Chim Cu Cu có lẽ không bao giờ nghe có vẻ thật sự
và mạnh mẽ như trong miệng Layla.
Với một tiếng bùm lớn, Haddo biến mất trong một luồng khói, và tại nơi
gã vừa đứng trước đó là một con vật nhìn có phần bối rối mà ông Gaunt
trong giây lát lầm tưởng là một con chuột cống nâu khổng lồ đáng ghét với
cái mũi đặc biệt dài. Bà Layla đã giải thích nó là gì trong đầu ông:
– Không phải chuột cống đâu. Đây là loài chuột chù răng khía Cuba, hay
còn gọi là almiqui, và nó gần như bị tuyệt chủng ngay cả ở Cuba. Em nghĩ,
anh có thể thấy lý do tại sao. Nó xấu kinh khủng. Dĩ nhiên đó là lý do tại sao
em chọn nó. Và vì gã khiến em nhớ tới nó. Ngoài ra, loài chuột chù này
không chỉ xấu cực kỳ mà còn nguy hiểm cực kỳ. Nước dãi của nó rất độc.