MẮT RỪNG - Trang 334

phục chúng ta? Một zombie khác? Hay một con thú biến dạng khổng lồ nào
đó?

Cậu Nimrod trả lời:
– Vậy thì chúng ta sẽ phải dựa vào trí khôn của mình. Và cánh tay siêu

phàm của anh. Anh nói đúng đó, anh Groanin. Có vẻ như chúng tôi rốt cuộc
cũng phải cần đến anh.

Rồi hòa nhã mỉm cười với Philippa, cậu nói:
– Giờ thì, sao cháu không chỉ cho mọi người thấy cây cầu dây mà cháu

đã nhắc đến nhỉ?

Philippa dẫn mọi người ra chỗ cây cầu dây, họ khá ngạc nhiên khi phát

hiện một tàu ngầm cỡ nhỏ nằm chỏng chơ ngay mép vực thẳm mà cây cầu
bắc qua. Cửa tàu mở ra, và có một vết lõm lớn trên thân tàu, như thể nó đã
đâm vào mặt đất với tốc độ cao. Nhưng không có dấu hiệu nào của nước
xung quanh.

Đưa tay vuốt dọc phần thân tàu bằng kim loại phẳng phiu và hoàn toàn

khô ráo, Philippa nói:

– Chắc chắn lúc trước cái này không có ở đây.
Ông Groanin hỏi:
– Một con tàu ngầm làm cái khỉ gì trên đất liền thế này? Hữu dụng chẳng

khác gì đưa xe đạp cho một con cá.

Cậu Nimrod nói:
– Chính xác. Anh Groanin, anh nói đúng vấn đề đấy.
Ông Groanin nhìn có vẻ vừa hài lòng vừa khó hiểu, hỏi:
– Vậy à? Nhưng nó vẫn chưa giải thích được tại sao cái tàu này ở đây.
John đoán:
– Cháu đoán là, Buck, McCreeby và Zadie đã lo về việc băng qua vực

thẳm trên cây cầu này.

Ông Groanin chằm chằm nhìn xuống vực với ánh mắt không mấy chắc

chắn. Cái vực này không chỉ sâu hàng trăm mét với sương mù che kín đáy,
mà họ còn không thể nhìn thấy đầu bên kia của cây cầu. Ông nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.