MẮT RỪNG - Trang 38

– Bà hiện đang ở tại mạn tây. Nếu bà muốn, cháu có thể chỉ đường đi về

cho bà. Sau khi cháu đã làm xong chuyện cháu muốn làm khi đến đây.

– Tôi nghĩ cậu muốn chơi bài. Cậu muốn chơi bài à?
– Bài? Không ạ. Không hẳn thế.
– Cậu đang làm gì với mấy cái ngăn kéo đó đấy? Không có bài trong đó

đâu, nếu đó là mục đích của cậu. Và cũng chẳng có thức ăn. Tôi đã kiểm tra
chúng rồi.

– Cháu đang tìm mấy cái bàn cầu cơ của ông Vodyannoy.
John trả lời, và rút một bàn cầu cơ ra khỏi ngăn kéo. Đó là một tấm bảng

gỗ tinh xảo, khắc hình vài người thổ dân da đỏ bản địa cùng một người đàn
ông mặc giáp có hàm râu dài.

Bà Grace cho biết:
– Mấy tấm bảng này, chúng nguy hiểm lắm đó. Cậu không nên nghịch

chúng.

Nhưng John không để ý đến lời cảnh báo đó. Lấy bàn cầu cơ cùng một

trái tim nhỏ bằng gỗ bansa, đóng vai trò như con cơ, cậu trải chúng lên mặt
thảm gần lò sưởi, và ngồi xuống trước chúng. Trên tấm bảng cầu cơ có in
một bảng chữ cái, mười con số từ một đến không, và những chữ sí, no, hola,
cùng adiós. Tò mò muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra, bà Grace lò mò đi lại và
ngồi xuống đối diện với John. Bà ngồi đủ gần để cậu có thể ngửi thấy mùi
trên người bà, và đó không phải là một cái mùi dễ chịu gì, tuy nhiên John lại
quá lịch sự nên không thể mở miệng chê bà hôi và ngồi xích ra xa. Ngoài ra,
cậu vẫn có phần hơi sợ bà vì rõ ràng thần kinh của bà có vấn đề. Hít một hơi
sâu, cậu đỡ tay vào mặt dưới tấm bảng, mắt nhìn chằm chằm vào nó.

Cậu nói lớn:
– Tên tôi là John Gaunt. Tôi đang cố liên lạc với một người bạn của tôi,

tên là ông Rakshasas, để biết được rốt cuộc ông ấy đã qua bên kia hay chưa.
Nếu ông Rakshasas có ở đây, hoặc có ai đó ở đây quen ông Rakshasas và
biết ông ấy đang ở đâu, làm ơn hiện diện cho chúng tôi biết.

Không có gì xảy ra ngoài việc bà Grace lắc đầu và thầm thì:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.