MẮT RỪNG - Trang 49

khi phát hiện cháu không hiểu được ngôn ngữ của ông ấy. Cháu có nhớ nó là
gì không? Hay bất cứ từ nào mà ông ấy đã dùng?

John thú nhận:
– Không ạ.
– Vậy thì chúng ta sẽ phải tìm câu trả lời từ cái bàn cầu cơ mà cháu đã sử

dụng. Cháu thấy đấy, mỗi cái bàn cầu cơ sẽ triệu hồi ra một thực thể khác
nhau, từ một khu vực cụ thể nào đó trên thế giới, tùy thuộc vào nguồn gốc
của bàn. Cháu nghĩ cháu có thể nhớ được cái bàn cầu cơ đó nhìn như thế nào
không?

John gật đầu:
– Nếu nhìn thấy, chắc chắn cháu sẽ nhận ra nó.
Họ vòng ngược qua khu đại sảnh của những cái bóng. Dưới ánh sáng ban

ngày, nhìn nó hoàn toàn khác với ấn tượng của cậu vào tối hôm trước.
Chẳng mấy ma quái nữa, John nghĩ thầm. Ông Bo đã xếp gọn tất cả bàn cầu
cơ vào mười ba ngăn kéo của cái tủ sơn mài đỏ, và đang bắt tay vào sửa
khung cửa sổ bị vỡ.

Ông thậm chí còn đang huýt sáo vui vẻ. Mở ngăn kéo ra, ông Vodyannoy

bắt đầu đưa cho John xem vô số bàn cầu cơ trong bộ sưu tập của ông, và
chẳng bao lâu sau, John nhận ra cái bàn cầu cơ mà cậu đã sử dụng tối hôm
trước.

Cậu nói:
– Nó đây. Chính là cái này. Cháu nhận ra hình những người thổ dân châu

Mỹ trên đó, và cả người đàn ông mặc áo giáp này nữa.

Ông Vodyannoy cho biết:
– Trên thực tế, những người mà cháu gọi là thổ dân châu Mỹ này là

người Inca. Và người đàn ông mặc áo giáp này được cho là Pizarro. Đây là
thiết kế của những người Tây Ban Nha đi chinh phục Nam Mỹ. Và nó đã
được làm ở Nam Mỹ vào khoảng một trăm năm mươi năm trước. Điều đó có
nghĩa, nhiều khả năng linh hồn mà cháu đã triệu hồi, nếu đó là linh hồn chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.