MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2324

Để được Phạm Tông Doãn tiếp chuyện, Gia Cát Vinh cũng phải tốn

không ít quà cáp, còn kèm một bài thơ.

Lúc này, trong phòng khách, một trung niên vuốt râu khen:

- Ngươi có tài hoa, vì sao không thi lấy công danh?

Y là Phạm Tông Doãn, trông cũng không quá đáng ghét. Khuôn mặt

gầy gò, đôi mắt điềm tĩnh, hoàn toàn giống hình mẫu thanh quan trên TV.

Gia Cát Vinh cười mỉa mai:

- Thói đời bây giờ, công danh có tác dụng gì.

- Ngươi nói vậy ý gì?

Phạm Tông Doãn hơi sượng mặt. Y xuất thân tiến sĩ, cũng may Gia Cát

Vinh làm thơ không tệ, nếu không với thân phận chênh lệch mà nói năng
đụng chạm kiểu kia, y đã đạp ra ngoài đường.

Gia Cát Vinh giả vờ không để ý, nói tiếp:

- Tiểu nhân trước kia ngưỡng mộ đại nhân, cũng muốn theo chân ngài

bước vào quan lộ. Nhưng rồi nhìn đại nhân hùng tài vĩ lược, rút cục mãi bị
kẻ khác chèn ép, vẫn chỉ làm ở Chú Tiến giám này. Người thô thiển như
tiểu nhân, chỉ e chưa đặt được chân vào đã bị chặt mất.

- Ngươi nói ta tầm mắt không đủ rộng?

- Hoàn toàn ngược lại. Tầm mắt của ngài quá rộng, nên ông trời đố kỵ.

Phạm Tông Doãn chân mày giãn ra, Gia Cát Vinh nói trúng tim của y.

Phạm Tông Doãn vẫn nghĩ, mình không hề kém cỏi, chẳng qua vì có tài,

trời không cho cơ hội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.