MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 248

- Vậy Oánh Oánh cung kính không bằng tuân mệnh.

Chúng tài tử đương nhiên cầu còn không được.

Chuyện giải nghệ của tài nữ hoa thuyền chẳng có gì mới lạ. Chẳng qua,

bình thường tài nữ muốn giải nghệ, hoặc là tuổi lớn nhan sắc kém đi, hoặc
là có đại gia bao dưỡng trọn đời.

Ngô tài nữ vừa qua tuổi 19, lại vừa đăng quang Hoa khôi, cũng không

nghe nói có đại gia nào xuất hiện đem nàng đi, chúng công tử vì vậy đều
nuôi hy vọng. Nói không chừng đêm nay gắng thể hiện một chút, sẽ để lại
ấn tượng tốt đẹp. Cũng chỉ có tên nào đó là đến tay không.

Ngay sau đó, các công tử tài tử liền thi nhau làm thơ.

Này chẳng phải tràng diện xuyên không thường có sao, đấu thơ ghi từ,

nam chính chỉ cần đạo thơ trộm văn một chút, một đêm vang danh, cầu
được ước thấy.

Kỳ thực đoạn này nếu viết ra, có thể khiến kịch bản trở nên uyên bác

hơn, đại khái copy vài bài thơ Tống ném vào. Chẳng qua viết ra chỉ làm
giảm hào quang của Phong ca, cho nên tạm lược bỏ.

Lăng Phong đang phải vắt óc đào bới ký ức.

Thơ Đường 300 thủ năm đó từng học qua, thơ từ niên đại khác cũng có

một ít, nếu moi móc có lẽ cũng móc được tầm... 1 2 câu. Phiền toái là
Phong ca lại chẳng nhớ đủ bài, trọng yếu là không phân biệt được cái nào là
thời nào. Đây là thời Tống, vạn nhất niệm ra “đầu giường ánh trăng rọi”
của Lý Bạch, phỏng chừng trực tiếp bị quần chúng ném xuống sông.

Lại nói, hôm nọ trước cả ngàn fan hâm mộ, Phong ca lại nói Ngô tài nữ

đánh đàn sai, xem chừng cô nương người ta vẫn còn ghi hận. Cho nên hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.