MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 83

Khách khí mà nói, thì là một vị “tiên nhân tu hành tại hồng trần”.

Còn không khách khí mà nói, thì là... một tên bịp bợm.

Chỉ thấy kia là một lão đạo sĩ, đạo bào bẩn thỉu, phất trần như cái giẻ lau

nhà, mái tóc lộn xộn hoa râm, mặt tràn ngập tang thương.

Lăng Phong dù sao cũng là người có lễ nghĩa, người ta bảo hắn có nạn

lâm đầu, hắn cũng phải trả lại đối phương một cái nạn lâm đầu mới đủ lễ
nghĩa đi. Liền không tình nguyện nói:

- Ngươi nếu là xem cho ta hôm qua thì chuẩn đấy, đúng là có họa tai

ương.

- Phải không? Bần đạo đã xem là không sai được. À không đúng, bần

đạo nói là chuyện sắp xảy ra, không phải đã xảy ra.

- Cần ngươi giải thích sao?

Bịp bợm giang hồ sợ nhất chính là ngươi không phản ứng, chỉ cần

ngươi bắt chuyện, vận không không xấu cũng thành xấu.

- Khụ, bần đạo cũng không nói dối. Tiểu ca cũng đừng đánh đồng bần

đạo với đám bịp bợm ngoài kia. Mà lại kỳ quái...

- Kỳ quái cái gì mà kỳ quái?

- Lúc trước nhìn thấy ngươi, đó là “hắc sát lâm đỉnh”, có họa tai ương.

Nhưng bây giờ bần đạo nhìn lại, lại là “kim quang lăng đỉnh” nha. Bần đạo
cái này không lấy tiền, chỉ cần tiểu ca nói ra bát tự, bần đạo liền nói cho
tiểu ca tin mới thôi.

Lăng Phong nghe đến không lấy tiền, liền đỡ phòng bị hơn, buồn chán

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.