MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 57

Ông Llewelyn vẫn cười khùng khục, nhưng khi thấy lũ trẻ
liếc nhìn đầy vẻ trách móc, ông nói thêm:

- Nhưng chú không có nói về cháu đâu, Nia. Chỉ là biệt danh
Nia-người-không-thể-làm-chẳng-cái-gì ấy, nó chẳng có
nghĩa gì cả. Nếu “Nia không thể làm chẳng cái gì”, vậy có
nghĩa “Nia có thể làm gì”, đúng không?

Nia đã hiểu được ý ông Llewelyn. Tuy nhiên biết được lũ em
dùng sai ngữ pháp cũng chẳng giúp cô giải quyết được vấn
đề gì.

Và rồi đến lượt Emlyn lặp lại:

- Nia-người-có-thể-làm-gì! Mọi người đều có thể làm gì đó!

Nia ủ ê:

- Nhưng em thì không!

- Đừng bi quan thế! Em từng nói em có trồng hoa mà. Em
có thể ngắm các màu sắc và cảm nhận được chúng. Anh
chắc là em có thể mà.

Phấn chấn trước sự hăng hái của con trai, ông Llewelyn hỏi
Nia:

- Thế cháu làm gì ở nhà, cô bé? Cháu có thể đan hay làm gì
đó không? Cháu hay giúp mẹ làm gì?

Nia do dự nói:

- Cháu giúp mẹ mạng mấy cái vớ. Thật ra cháu cũng khá
giỏi về khoảng đó.

Ông Llewelyn tuyên bố:

- Đúng cái đó rồi! Sao cháu không thử khâu một bức tranh
nhỉ? Cháu có thể làm những cánh đồng và những ngọn núi
từ vải và sợi cotton đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.