MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 116

- Tại sao ông chưa bao giờ gửi tác phẩm đi trưng bày? - Tôi hỏi. - Tôi

nghĩ rằng ông cũng muốn biết người ta nghĩ gì về nó chứ.

- Anh nghĩ vậy à?

Tôthể diễn tả nổi sự khinh miệt ghê gớm ngụ trong mấy từ ấy.

- Ông không cần danh tiếng à? Đó là một cái gì mà hầu hết nghệ sĩ đều

không dửng dưng được.

- Đồ trẻ con. Tại sao anh bận tâm đến ý kiến của đám đông, trong khi

anh không mảy may bận tâm đến ý kiến của cá nhân?

- Không phải tất cả chúng ta đều có lý đâu, - tôi cười.

- Ai làm nên danh tiếng? Những nhà phê bình, những nhà văn, những

người mua bán cổ phần chứng khoán, đàn bà.

- Ông không cảm thấy vui sao khi nghĩ những người ông không quen và

không bao giờ gặp mặt lại nhận được những cảm xúc tinh tế và say mê từ
tác phẩm do chính bàn tay ông làm ra? Ai cũng thích quyền lực. Tôi không
tưởng tượng được một sự thực hiện quyền lực nào tuyệt diệu hơn việc đưa
được tâm hồn con người đến trạng thái thương xót hay kinh hãi.

- Chỉ cường điệu hóa thôi.

- Tại sao ông lại bận tâm đến việc vẽ tốt hoặc vẽ tồi.

- Tôi chẳng bận tâm. Tôi chỉ muốn vẽ điều tôi thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.