MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 171

31

Ngày hôm sau, mặc dù tôi đã ép anh ở lại, Stroeve vẫn bỏ đi. Tôi tự

nguyện đến phòng vẽ để lấy đồ đạc của anh, nhưng anh cứ nằng nặc đòi để
tự mình đi lấy. Tôi nghĩ anh hy vọng là không ai lo gom chúng lại, như thể
anh sẽ có dịp gặp lại vợ và không chừng là dịp để anh nài nỉ chị ta trở về
với anh.

Nhưng anh đã thấy đồ đạc quần áo của anh được để sẵn ở nhà người gác

cổng và ông này bảo cho anh biết Blanche đi vắng. Tôi không nghĩ rằng
anh ta cưỡng lại được sự cám dỗ muốn thổ lộ cho chị ta thấy những nỗi khổ
đau của mình. Tôi thấy anh ta thổ lộ với mọi người anh quen biết, anh
mong sự cảm thông, nhưng ngược lại nó chỉ gây tức cười mà thôi.

Anh xử sự không thích hợp chút nào. Biết được giờ giấc vợ đi chợ, một

bữa kia, không thể chịu đựng lâu hơn nữa tình trạng chưa được gặp chị ta,
anh đã chặn chị ngoài đường. Chị ta không nói gì với anh, nhưng anh cứ
nói. Anh ta ấp a ấp úng xin lỗi về bất cứ điều sai trái gì với chị ta mà anh đã
phạm. Anh bảo anh yêu chị ta hết lòng và anh xin chị trở về với anh. Chị ta
không trả lời, hối hả đi, mặt quay sang chỗ khác. Tôi tưởng tượng thấy cặp
giò mập và ngắn của anh cố đuổi cho kịp chị ta. Vừa thở hổn hển vì vội
vàng, vừa nói cho chị ta biết anh khổ sở như thế nào, anh van xin chị
thương xót anh. Anh hứa làm tất cả những gì chị ta muốn, nếu chị tha thứ
cho anh. Anh đề nghị đưa chị đi du lịch một chuyến. Anh nói cho chị biết
rằng Strickland sẽ chán chị ngay thôi. Khi anh kể lại cho tôi nghe toàn bộ
màn kịch ngắn hèn hạ đó, tôi cảm thấy bị sỉ nhục. Anh đã tỏ ra không còn
chút ý thức và tư cách nào cả. Anh không chừa một điều gì có thể làm cho
vợ anh khinh bỉ. Không có một sự độc ác nào lớn hơn sự độc ác của một
người đàn bà dành cho một người đàn ông yêu chị ta mà chị ta không yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.