MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 194

38

Tôi không gặp lại Dirk Stroeve trong gần một tuần lễ. Rồi vào một tối

nọ, sau bảy giờ, anh đến tìm tôi và đưa tôi đi ăn nhà hàng. Anh mặc đại
tang, trên chiếc mũ tròn quấn một băng vải đen lớn. Ngay cả khăn tay của
anh cũng có một viền đen. Cách ăn mặc đau buồn đó của anh có nghĩa là,
trong một tai họa, anh mất tất cả những họ hàng bà con trên thế gian này, kể
cả các anh em họ vợ xa đến hai thế hệ. Sự tròn trĩnh và đôi má phúng phính
đỏ au của anh làm cho bộ đồ tang anh mặc chẳng hợp chút nào. Thật là độc
địa khi nỗi bất hạnh cùng cực của anh lại chứa đựng một cái gì đó buồn
cười.

Anh cho tôi biết anh có ý định đi xa, nhưng không đi Ý, như tôi đã gợi,

mà đi Hà Lan.

- Tôi sẽ khởi hành vào ngày mai. Có lẽ đây là lần cuối cùng chúng ta gặp

nhau.

Tôi đáp lời anh thật nhiệt tình, anh mỉm cười mệt mỏi.

- Tôi vắng nhà nay đã năm năm. Tôi tưởng tôi quên bẵng nó đi rồi;

dường như tôi đi xa nhà của bố tôi quá đến nỗi tôi ngại nghĩ chuyện trở về
thăm nhưng bây giờ thì tôi cảm thấy đó là nơi ẩn náu duy nhất của tôi.

Khi buồn khổ héo hắt, anh lại nghĩ đến tình thương dịu dàng của mẹ. Sự

chế nhạo mà anh đã chịu trong bao nhiêu năm trời hình như lúc này đè anh
xuống, và cái tát chung cuộc của việc Blanche phản bội đã cướp đi khỏi
anh cái khả năng chịu đựng có thể giúp anh vui vẻ chấp nhận mọi sự chế
giễu. Anh không thể nào cười được nữa với những người chế giễu anh. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.