MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 210

41

Chúng tôi đã về đến ngôi nhà mà tôi đang ở. Tôi không muốn mời

Strickland vào nên tôi bước lên cầu thang mà không nói một lời. Ông ta đi
theo tôi bén gót vào trong căn phòng mà trước đây ông chưa bao giờ vào,
nhưng ông không hề liếc mắt nhìn gian phòng mà tôi đã khổ công làm cho
nó vui mắt. Trên bàn có một hộp thiếc đựng thuốc lá, ông lấy tẩu ra và nhận
đầy thuốc vào. Ông ngồi xuống chiếc ghế độc nhất không có gác tay và
ngồi nghiêng trên hai chân ghế.

- Nếu ông muốn thoải mái sao ông không ngồi trên ghế bành? - Tôi bực

tức hỏi.

- Sao anh quan tâm đến sự thoải mái của tôi?

- Tôi chả quan tâm gì ráo,- tôi vặn lại,- tôi chỉ quan tâm đến sự thoải mái

của tôi thôi. Tôi khó chịu khi thấy người ta ngồi trên một chiếc ghế không
thoải mái.

Ông ta cười khúc khích, nhưng không nhúc nhích. Ông hút thuốc trong

yên lặng, không chú ý đến tôi nữa, có vẻ đang suy tư nghĩ ngợi. Tôi thắc
mắc không hiểu tại sao ông ta lại đến đây làm gì.

Trước khi thói quen lâu ngày làm cùn đi sự nhạy cảm, có một cái gì đó

làm cho nhà văn bối rối khi thấy mình có khuynh hướng thích thú say mê
những chuyện kỳ dị của cái bản chất con người mà quan niệm đạo đức của
anh ta tỏ ra bất lực. Anh ta nhận ra trong con người mình có sự mãn nguyện
về nghệ thuật khi ngăn điều ác, là điều hơi làm anh ta kinh ngc. Nhưng sự
thành thật bắt anh ta phải thú nhận rằng sự phản đối của ông ta về những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.