MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 216

Trong cách ông kể chuyện này có một cái gì đó thật là lạ lùng, biểu hiện

một khát vọng dữ dội. Thật là hụt hẫng và khá khủng khiếp. Ông đã tách
mình ra khỏi những chuyện vật chất một cách kỳ lạ, và hình như thỉnh
thoảng thân xác ông trả thù tinh thần ông một cách đáng sợ. Con người
dâm đãng trong ông ta thình lình làm chủ được ông, và ông bất lực trong
việc kìm chế cái bản năng có tất cả sức mạnh của những lực lượng nguyên
thủy của tự nhiên. Đó là một sự ám ảnh hoàn toàn đến nỗi trong tâm hồn
ông không có một chỗ nào dành cho sự thận trọng và

- Nhưng tại sao ông lại muốn mang chị ta đi?- Tôi hỏi.

- Tôi có muốn đâu, - ông ta vừa đáp vừa cau mày.- Khi cô ta bảo cô ta sẽ

đi với tôi, tôi cũng ngạc nhiên không kém Stroeve. Tôi bảo cô ta rằng khi
nào tôi chán cô ta rồi thì cô ta cũng phải cút đi thôi, nhưng cô ta bảo cô
đánh liều luôn.- Ông ta ngừng lại một lúc.- Cô ta có một thân hình tuyệt
vời, và tôi cần vẽ một người khỏa thân. Khi đã hoàn thành bức tranh, tôi
không còn thích cô ta nữa.

- Nhưng chị ta đã yêu ông hết lòng.

Ông ta đứng bật dậy và đi đi lại lại trong căn phòng nhỏ.

- Tôi không cần tình yêu. Tôi không có thì giờ cho chuyện đó. Đó là sự

yếu đuối. Tôi là đàn ông, thỉnh thoảng tôi cần đàn bà. Sau khi đã thỏa mãn,
tôi sẵn sàng làm chuyện khác. Tôi không thể vượt qua dục vọng của tôi,
nhưng tôi ghét nó, nó giam hãm tinh thần của tôi. Tôi mong mỏi đến lúc
thoát khỏi tất cả dục vọng và có thể hiến mình cho công việc mà không
vướng mắc một chướng ngại nào. Bởi vì đàn bà không thể làm chuyện gì
khác ngoài chuyện yêu đương nên họ quan trọng hóa nó một cách buồn
cười. Họ muốn thuyết phục chúng ta rằng đó là tất cả cuộc đời. Đó là một
điều vô nghĩa. Tôi hiểu những đòi hòi về tình dục. Chuyện ấy bình thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.