MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 247

quảng trường Vitor Gélu, nơi những thủy thủ thường tụ tập. Ông ta lại thấy
Strickland đang ngồi tựa vào bệ một bức tượng mà ngủ gật. Ông ta đá ông
ấy một cái để đánh thức ông ấy dậy.

- Đi ăn sáng đi, ông b. - Ông bảo.

- Cút đi, - Strickalnd trả lời.

Tôi đã nhận ra vốn từ ngữ nghèo nàn của ông bạn tôi, và tôi đã xem

thuyền trường Nichols như một nhân chứng đáng tin cậy.

- Bị phá sản á? - Ông thuyền trưởng hỏi.

- Đồ chết tiệt! - Strickland đáp.

- Hãy theo tôi. Tôi sẽ kiếm cho anh một thứ gì để điểm tâm.

Sau một lúc ngập ngừng, Strcikland lồm cồm đứng dậy và họ cùng đi

đến nhà Bouchée de Pain, nơi người đói được phát một miếng bánh mì ăn
ngay tại chỗ, không được mang đi, và rồi đến nhà Cuillère de Soupe, nơi
mỗi ngày vào lúc mười một giờ và bốn giờ, anh có thể được một bát cháo
lỏng nêm muối. Hai tòa nhà ở cách xa nhau nên chỉ những người chết đói
mới nghĩ đến chuyện tận dụng chúng mà thôi. Họ đã điểm tâm như vậy và
thế là cái tình bạn kỳ lạ của Charles Strickland và thuyền trưởng Nichols
bắt đầu.

Chắc là họ phải sống bầu bạn với nhau như vậy khoảng bốn tháng ở

Marseille. Cách kiếm sống của họ không có gì là phiêu lưu mạo hiểm cả, vì
khi nói đến phiêu lưu mạo hiểm tức là phải nghĩ đến những chuyện bất ngờ
và hồi hộp ly kỳ, mà họ thì cả ngày phải lo kiếm đủ tiền để kiếm chỗ trọ
qua đêm và thứ gì đó đề dằn bụng. Nhưng tôi ước ao phải chi mình có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.