MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 274

về chuyện đó nên tôi nói với ông: “Tôi trả lương cho nó cũng khá, nó để
dành và những anh thuyền trưởng và thuyền phó mà nó quen đôi khi cho nó
một vài thứ gì đó. Nó dành dụm được mấy trăm phrăng đấy.”

Ông ta vuốt bộ râu đỏ xồm xoàm và mỉm cười, “Này, Ata, - ông ta nói, -

em có chịu lấy tôi làm chồng không? ”

Con bé không nói gì, chỉ cười khúc khích.

“Nhưng tôi cho anh biết, anh Strickland tội nghiệp của tôi ơi, nó khoái

anh lắm đấy. ” Tôi nói.

“Tôi sẽ đánh em đấy.” Ông ta vừa nói vừa nhìn con bé.

“Còn cách nào khác để em biết ông yêu em không? ” Nó đáp lại.

Tiaré ngừng câu chuyện và trầm tư tâm sự với tôi:

- Người chồng đầu của tôi, thuyền trưởng Johnson, vẫn thường xuyên

đập tôi. Anh ấy đúng là một người đàn ông. Anh ấy đẹp trai, cao thước
chín, khi anh ấy say thì không có gì cản anh ấy nổi. Tôi phải bầm mình
bầm mẩy mấy ngày liền. Chao ôi, tôi khóc biết mấy khi anh ấy chết. Tôi
nghĩ là tôi sẽ không bao giờ quên được. Nhưng mãi cho đến khi tôi lấy
George Rainey, tôi mới biết giá trị cái mà mình đã mất đi. Anh không bao
giờ có thể có một nhận xét chính xác về người đàn ông cho đến khi anh
sống với anh ta. Tôi chưa hề lừa dối một người đàn ông nào như tôi đã lừa
dối George Rainey. Anh ta cũng là một gã đẹp trai, thành thật, to cao gần
bằng thuyền trưởng Johnson, trông cũng rắn chắc. Nhưng đó chỉ là cái vẻ
bề ngoài. Anh ta không bao giờ uống rượu.Không bao giờ giơ tay đập tôi.
Anh ta là một nhà truyền giáo được đấy. Tôi đã ăn nằm với bọn sĩ quan của
tất cả các chiếc tàu đến đảo mà George Rainey không hề hay biết gì. Sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.