MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 292

Tâm trạng ông chắc chắn không vui vẻ gì hơn khi ông đến nơi, mồ hôi

nhễ nhại và khát nước. Ata đang ngóng đợi ông nên đã lần theo con đường
một quãng ngắn để đón ông.

- Trước khi khám cho ai đi nữa thì hãy cho tôi một thứ gì đó để uống,

chứ không tôi chết khát mất. - Ông hét lên, - Pour l’amour de Dieu

[73]

, hái

cho tôi một quả dừa.

Ata gọi to và một cậu bé chạy đến. Cậu leo lên cây và ném ngay xuống

một quả dừa già. Ata soi một lỗ và ông bác sĩ uống một hơi dài khoan
khoái. Rồi ông tự tay quấn lấy một điếu thuốc và cảm thấy tươi tỉnh hơn.

- Bây giờ thì Ông Đỏ ở đâu? - Ông hỏi.

- Ông ấy ở trong nhà, đang vẽ. Tôi không nói cho ông ấy biết là ông đến.

Bác sĩ cứ đi vào và khám cho ông ấy.

- Nhưng ông ta than đau gì thế? Nếu ông ta còn đủ sức để vẽ thì ông ta

cũng đủ sức để xuống Taravao, đỡ cho tôi quãng đường đi bộ độc địa này
chứ. Tôi cho rằng thời giờ của tôi cũng quý như thời giờ của ông ta.

Ata không nói gì, cùng với cậu bé theo bác sĩ vào trong nhà. Cô gái đã

đưa bác sĩ đến lúc này đang ngồi ở trên hè, và ở đây, một bà già đang nằm
lưng quay vào vách, tay quấn những iếu thuốc bản xứ. Ata chỉ vào cánh
cửa. Ông bác sĩ, vừa bực bội tự hỏi tại sao họ xử sự kỳ lạ như thế, vừa
bước vào thì gặp ngay Strickland đang đứng chùi cái pa lét màu. Có một
bức tranh trên giá vẽ. Strickland chỉ mặc mỗi cái pareo đang đứng quay
lưng ra cửa, nhưng rồi ông quay lại khi nghe tiếng giày. Ông nhìn bác sĩ
một cách khó chịu. Ông ngạc nhiên khi thấy ông bác sĩ và bực bội vì sự
xâm nhập đường đột này. Nhưng ông bác sĩ giật nảy mình đứng sững như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.