MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 307

hứa sau khi chôn cất ông xong - tôi phải nói để anh biết rằng chính tay tôi
đã đào huyệt mộ cho ông, vì không một người bản xứ nào chịu lại gần căn
nhà bị nhiễm bệnh ấy, và chúng tôi, Ata và tôi, đã chôn ông, quấn trong ba
tấm pareo nối lại với nhau, dưới cây xoài - ông bắt cô ta hứa sẽ đốt căn nhà
và không rời nó cho đến khi nó cháy rụi không còn sót một tí gì.

Tôi không nói gì trong một lúc, vì tôi đang suy nghĩ. Rồi tôi hỏi:

- Ông ấy vẫn cứ giữ quyết định đó đến phút chót à?

- Anh có biết không, tôi đã khuyên ngăn cô ta vì nghĩ rằng đó là bổn

phận của mình.

- Ngay cả sau những gì anh đã nói?

- Phải, vì tôi biết đây là tác phẩm của một thiên tài, và tôi nghĩ chúng ta

không có quyền làm cho thế giới mất nó đi. Nhưng Ata không chịu nghe
tôi. Cô ta đã hứa rồi. Tôi không thể ở lại để chứng kiến hành động man rợ
ấy, và chỉ sau này tôi mới nghe kể lại điều cô ta đã làm. Cô đổ parafin
xuống sàn nhà khô và trên những chiếc chiếu bằng lá dứa, rồi châm lửa đốt.
Trong chốc lát không còn lại gì ngoài một đống than hồng âm ỉ cháy, và
một kiệt tác vĩ đại không còn nữa.

- Tôi nghĩ Strickland biết đó là một kiệt tác. Ông đã đạt được điều ông

muốn. Cuộc đời của ông đã trọn vẹn. Ông tạo ra một thế giới và thấy rằng
nó tốt đẹp. Rồi, vừa kiêu hãnh vừa khinh miệt, ông phá huỷ nó đi.

- Nhưng tôi phải cho anh xem bức tranh của tôi, - bác sĩ Coutras vừa nói

vừa đi.

- Còn Ata và đứa nhỏ thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.