MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 66

cửa phòng số ba mươi hai. Có tiếng động bên trong và cánh cửa hé mở.
Charles Strickland đứng trước mặt tôi. Ông không nói một lời nào. Rõ ràng
là ông không nhận ra tôi.

Tôi cho biết tên. Tôi cố hết sức để có một vẻ thoải mái.

- Ông không nhớ ra tôi. Tháng bảy vừa rồi tôi đã được hân hạnh dùng

bữa tối với ông.

- Anh vào đi, - ông ta nói một cách vui vẻ. - Tôi vui mừng được gặp anh.

Anh ngồi xuống đi.

Tôi bước vào. Đó là một căn phòng rất nhỏ, đầy những đồ đạc kiểu thời

Louis Philippe mà mọi người Pháp đều biết. Trên chiếc giường gỗ rộng một
cái chăn lông vịt màu đỏ nằm thộn ra, một tủ quần áo lớn, một cái bàn tròn,
một cái thau rửa mặt rất nhỏ và hai chiếc ghế nhồi bông bọc vải sọc đỏ.
Mọi thứ đều bẩn thỉu và tồi tàn. Không có vẻ gì là xa hoa phù phiếm như
lời đại tá MacAndrew đã mô tả một cách quả quyết. Strickland ném xuống
sàn nhà đống quần áo chất nặng trên một chiếc ghế và tôi ngồi lên đó">

- Tôi có thể làm gì cho anh nào? - Ông hỏi.

Trong căn phòng nhỏ ấy ông có vẻ to lớn hơn là hình ảnh tôi còn nhớ về

ông. Ông mặc một chiếc áo vét Norfolk cũ, và đã nhiều ngày rồi ông không
cạo râu. Lần cuối cùng tôi gặp ông, ông có vẻ bảnh bao, nhưng trông không
được thoải mái. Bây giờ thì lôi thôi lếch thếch nhưng trông ông hoàn toàn
thoải mái. Tôi không biết ông sẽ nghe câu nói tôi đã chuẩn bị sẵn như thế
nào.

- Tôi đến gặp ông thay mặt cho vợ ông đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.