MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 194

Cô gái nhìn xuống hai bàn chân mình đáp:
- Tôi không ngờ công việc quá nặng nề như thế này.
- Tôi sẽ trả công cậu như Call trả, và hết sức cám ơn cậu đã giúp đỡ.
Toby gật đầu, rất sung sướng vì được mọi người niềm nở đón nhận.
- Tôi không biết nhiều về công việc vét cát sạn, nhưng tôi rất muốn học hỏi
thêm cho biết.
- Tốt, vậy chúng ta bắt tay vào việc thôi – Bà Maude bước đến phía cái máy
vét, mọi người theo bà để bắt tay vào việc.
* * *
Công việc buổi chiều tốt đẹp hơn buổi sáng rất nhiều. Có Toby giúp sức, họ
đã xúc được nhiều thước cát sạn vào máy và cho vào thùng sàng.
- Tôi rất nôn nóng muốn biết chúng ta kiếm được gì không, - Toby nói, vẻ
mặt hăm hở muốn biết công việc của anh có kiếm được ít nhiều vàng gì
không.
- Đến thứ 6 chúng tôi mới chùi rửa thùng sàng vàng. Anh phải đợi đến hôm
ấy mới biết.
Toby có vẻ thất vọng và Charity cố nín cười.
Ngày làm việc sắp hết thì bỗng trên đường có bóng người xuất hiện.
Charity nhìn bước đi dài quen thuộc, cô biết ngay khách là Call, và đi bên
cạnh anh là con chó lớn lông bạc. Call còn nắm trong tay sợi dây da dẫn
theo một con chó khác nữa, nhỏ hơn Smoke, nhưng rất giống nó.
Charity nói với nhân viên của mình:
- Quí vị nghỉ việc được rồi. Hôm nay làm thế là quá nhiều rồi.
Toby có vẻ chán nản vì họ nghỉ việc sớm hơn mấy phút. Nhưng Charity
không nín cười được, cô nói:
- Toby, hẹn ngày mai gặp lại cậu.
Nghĩ đến chuyện ngày mai cậu sẽ làm việc, nên Toby vui vẻ, vẫy tay chào
mọi người rồi ra về, gặp mặt Call trên đường về.
Charity bước đến gần Call, mắt nhìn vào mặt anh, cố giữ bình tĩnh để tim
khỏi đập mạnh. Đôi lúc cô ước gì anh đừng có vẻ dễ thương như thế này.
- Chào anh – Cô nói, cố nói năng rất tự nhiên, nhưng khi mới gặp anh, cô
thường hơi lúng túng, khó mở môi để nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.