MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 290

một trận nhừ tử, bảo tôi đi chỗ khác và dọa nếu tôi không làm thế, chúng sẽ
giết tôi.
Call thở mạnh.
- Vậy là chúng ta vẫn dậm chân tại chỗ.
Steve McDonald nhìn Held chăm chú:
- Anh có biết Call đã bị hai lần suýt chết không?
Held sửng sốt hỏi:
- Sao?
- Anh ấy và cô Sinclair suýt chết vì có kẻ phá hoại máy bay của anh ấy, và
mới cách đây mấy hôm, nhà cô Sinclair bị kẻ nào đấy đốt cháy. hai người
gần chết vì ngộp thở. – McDonald kể thêm nhiều chi tiết, còn Charity nhìn
bộ mặt của Peter càng lúc càng khiếp sợ.
- Ông Call, xin thề có Chúa tôi không hề nghĩ là chúng theo đuổi ông. Tôi
nghĩ vì kế hoạch đã dẹp sang một bên, nên chắc chúng hoan hỉ rồi. Tôi cảm
thấy chuyện này quá kinh khủng,thật đấy.
Call nhích lui cho rộng chỗ để Peter đứng dậy, anh nói:
- Tôi hiểu lý do tại sao anh làm những việc như vừa rồi. – anh nhìn về phía
Charity, ánh mắt khó hiểu – Anh đang cố bảo vệ cho người anh yêu. Thỉnh
thoảng khi chúng ta sợ, chúng ta thường không có quyết định chính đáng.
- Melanie là lẽ sống của tôi, tôi không thể chịu được cảnh cô ấy bị đau đớn.
Tôi chỉ ước sao tôi có thể làm được gì đấy để cứu thoát cô ấy khỏi đau khổ.
- Có lẽ có việc để anh làm đấy – Call nói - Tôi muốn anh trở lại Hawaii và
đệ đơn xin từ nhiệm với công ty Mega Tech. Khi anh đã đưa đơn, tôi sẽ
thông báo trên mạng Internet tuyển người để thay thế anh.
- Vậy ông sa thải tôi à? – Peter hỏi, vẻ mặt hơi đau khổ.
– Tôi tạm đưa anh ra ngoài vòng nguy hiểm một thời gian. Trong lúc đó, tôi
sẽ mở văn phòng làm việc ở Seattle, tập trung làm việc trọn giờ ở Mega
Tech.
Charity cảm thấy lo sợ.
- Ý kiến này nghe không ổn đâu – Steve McDonald nói, phản ánh rất chính
xác ý nghĩ của cô.
- Tôi chán cảnh kẻ thù rình mò ám hại tôi – Call đáp - Chắc chắn hiện tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.