MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 319

Mắt Deirdre trợn lên vì kinh ngạc:
- Phải… phải, cậu có nói rồi – Cô ta quay qua cười với Call, nụ cười hơi
ngài ngại – Rất sung sướng được gặp anh
- Tôi cũng rất vui sướng được gặp cô – Anh đáp nhưng mắt anh lại nhìn ra
cửa dẫn ra hành lang. Charity nghĩ chắc anh muốn tìm chỗ nào khuất tịch
như cô vậy.
- Tôi có người cần gặp để nói chuyện – Deirdre nói xã giao – Charity, sẽ
gặp lại cậu sau. Call, rất sung sướng được gặp anh
- Tôi cũng thế - Call đáp.
Charity giữ im lặng, không dám nói gì hết. Cô sợ cô sẽ nhào người vào
vòng tay anh, nói với anh rằng cô yêu anh biết bao, cô sợ sẽ nói ra những
lời ngô nghê, buồn cười.
- Tại sao chúng ta không ra ngoài cho thoáng nhỉ? – Call hỏi nhỏ cô, nắm
tay cô dẫn ra cửa.
Anh đã làm một việc quá tuyệt. Hai chân cô như bằng cao su, cô không biết
cô sẽ đứng vững trong bao lâu nữa. Tim cô đập thình thịch. Nếu anh đến
NY vì công việc, rồi cùng ngủ với nhau một đêm cho thỏa thích, cô sẽ
không bằng lòng làm thế. Vì nếu cô bằng lòng làm thế, thì khi anh ra về,
chắc cô sẽ cảm thấy tình thế còn tệ hơn bây giờ nữa.
Call giữ cánh cửa mở rộng cho cô đi ra phía trước. Không khí về đêm bên
ngoài ấm áp, tối nay trời hơi ẩm ướt một chút nhưng không xấu như đêm
qua. Cô bước ra ban công, nắm tay vào thanh ngang trên lan can, đưa mắt
nhìn xuống phố xá NY đông đúc.
Call bước đến bên cô. Cô từ từ quay mặt lại nhìn anh
- Nói cho em biết, tại sao anh đến đây?
Call cầm tay cô đưa lên, hôn vào lòng bàn tay cô:
- Như anh đã nói, có hai lý do khác nhau.
Đưa tay vào túi trong của áo vest, anh lôi ra một cái túi vải nhỏ. Cái túi vải
cũ kỹ, màu nâu, trông có vẻ đã lâu đời rồi. Cô không thể tưởng tượng ra
được anh mang một vật như thế trong túi bộ dạ phục
- Cái gì thế?
Call để cái túi vải nhỏ vào trong bàn tay cô. Cô không ngờ cái túi nặng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.