MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 321

chững chạc như thế, đẹp như thế… dĩ nhiên ngoại trừ Max Mason.
- Còn một lý do nữa khiến anh đến đây – Call nói, vừa lấy vàng trên tay cô,
bỏ vào bao để trên lan can ban công – Lý do này quan trọng hơn vàng nữa.
Cô lại thấy hy vọng, bèn hỏi:
- Lý do gì?
- Anh đến để xin lỗi. Anh đã nói dối với em Charity, vào buổi sáng chúng
ta ngòi ở mô đất phía sau nhá
- Nói dối à? Em không hiểu anh nói dối cái gì?
- Sáng hôm ấy anh nói anh không yêu em. Nói thế là dối trá. Anh đã nói dối
với em như thế - Anh nắm tay cô, hôn mấy ngón tay khiến cô run lên – Khi
em đi rồi, anh có thể quên em nhưng anh quên không được. Anh yêu em.
Hôm gặp em lần đầu tiên trên hiên nhà cụ Mose Flanagan, anh đã cảm thấy
yêu em một ít rồi.
- Call… - Cô thốt lên tên anh, rồi sà vào lòng anh, cô không muốn buông
anh ra.
- Anh yêu em – Anh nói bên tai cô – Vì thế mà anh cảm thấy anh có tội.
Cô nhích người lui, nhìn anh:
- Vì Susan phải không?
- Vì anh không yêu Susan như yêu em
Nước mắt cô trào ra, cô lại sà vào lòng anh. Hai người ôm nhau thật chặt
- Em yêu anh! – Cô nói – Không có anh, ngày nào em cũng đau khổ.
- Anh không muốn xa em nữa. Hãy lấy anh, đi về với anh.
Charity cố ngăn để khỏi bật ra tiếng khóc:
- Em rất muốn lấy anh.
Nhưng cô nghĩ đến cuộc sống vợ chồng sẽ gặp nhiều khó khăn. Mặc dù cô
yêu Yukon nhưng vì cuộc sống ở đấy cô liêu, quê mùa. Cô ở đấy là vì Call,
ở đấy là vì cô yêu anh và muốn sống bên anh.
Call hôn cô. Cô đã quên nụ hôn dữ dội của anh, môi áp mạnh vào môi cô,
vừa chiếm hữu lại vừa dâng hiến. Cô quen hơi nóng tràn ngập sang người
cô, quên dục tình cuồn cuộn như vũ bão mà cô không thấy ai có như anh.
Cô hụt hơi, muốn anh, ước gì cô nằm trên giường với anh thay vì đứng
ngoài ban công. Cô cảm thấy anh cũng muốn như cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.