MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 102

- Mày. 2 lần 7 là mấy?

- 16 ạ.

Thằng Rupert trả lời như vậy với sự cẩu thả ngu ngốc.

Cô Trunchbull từ từ bước về phía Rupert với điệu bộ của con cọp cái

sắp vồ lấy chú nai nhỏ. Thằng bé đột nhiên biết được tín hiệu nguy hiểm,
thế là tìm cách chữa cháy. Nó kêu lên:

- 18 ạ. 2 lần 7 là 18 chứ không phải 16.

Cô Trunchbull rống to:

- Đồ ốc sên dốt nát!

Cô đứng ngay trước mặt Rupert, thì bàn tay to như cái vợt tennis túm

gọn mớ tóc trên đầu nó. Mái tóc Rupert màu vàng óng. Mẹ nó cho rằng
màu tóc thật dễ thương, và bà vui lòng cho phép nó để tóc dài cho xinh trai
hơn. Nhưng cô Trunchbull ghét cay ghét đắng bọn con trai để tóc dài, cũng
như bọn con gái thắt bím. Cô nắm chặt mái tóc dài vàng óng của Rupert,
rồi dồn sức vào bắp tay, cô nhấc nó lên khỏi ghế và giữ yên nó trên cao.

Rupert hét lên, nó uốn éo, vặn vẹo, hai chân vung vẩy đá vào không

khí. Cứ như con heo nhỏ bị mắc kẹt trên cao. Cô Trunchbull còn rống to
hơn nó:

- 2 lần 7 là 14! 2 lần 7 là 14! Tao sẽ không thả mày xuống cho tới khi

mày nói được điều đó.

Từ cuối lớp, cô Honey van xin:

- Cô Trunchbull! Làm ơn thả nó xuống! Cô làm đau nó đấy! Tóc nó sẽ

đứt hết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.