MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 38

trong góc bếp chuẩn bị bữa sáng cho ông Wormwood, thường là hai trứng
chiên, ba cây xúc xích heo, ba lát thịt mỡ muối và sốt cà chua.

Lúc này, ông Wormwood đang ồn ào bước vào phòng. Cái tật của ông

ta là đi tới đâu ồn ào tới đó, nhất là lúc chuẩn bị ăn sáng. Ông ta luôn đánh
động cho mọi người biết sự hiện diện của mình. Ai cũng có thể nghe câu
nói thường nhật của ông ta:

- Tao đây! Người đàn ông vĩ đại, người chủ của gia đình, người kiếm

tiềm duy nhất trong nhà, người mang lại cuộc sống dễ chịu cho bọn mày!
Hãy tỏ ra kính trọng tao đi!

Ông ta bước tới, vỗ lưng đứa con trai rồi nói to:

- Này, nhóc, hôm nay bố mày cảm thấy sẵn sàng cho một ngày hái ra

tiền ở garage. Tao đã có vài chiếc xe rất đẹp để bán cho lũ ngốc rồi. Bữa
sáng của tao đâu?

- Có ngay, kho báu của em.

Bà Wormwood nói vọng ra từ nhà bếp.

Matilda cứ cúi mặt xuống dĩa bánh bắp nướng. Bé không dám ngước

nhìn lên. Thứ nhất, bé không chắc mình sẽ nhìn thấy cái gì. Thứ hai, nếu bé
nhìn thấy cái mà bé tin rằng sẽ xảy ra, bé sợ mình sẽ không giữ được nét
mặt nghiêm trang. Còn đứa anh trai, nó vừa nhìn ra ngoài cửa sổ vừa tọng
vào miệng từng khoanh bánh mì phết bơ đậu phọng và mứt dâu.

Ông bố đặt mông ngồi xuống chiếc ghế đầu bàn thì bà mẹ bưng một

dĩa to ngập đầy trứng chiên, xúc xích, thị mỡ muối và cà chua. Bà ta ngước
lên nhìn. Nhìn thấy ông chồng, bà ta đứng chết trân. Rồi hét lên một tiếng
hãi hùng (tưởng chừng bà ta có thể vọt lên tới trời), bà ta buông tay thả cái
dĩa xuống khiến mọi thức ăn văng tung toé ra sàn. Mọi người nhảy nhổm
lên, kể cả ông Wormwood.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.