MÁU CỦA HOA - Trang 133

Không phải lúc nào cháu cũng hiểu được cách sống ở nơi đô thị. - Tôi

nói giọng nhu mì. - Cháu sẽ không bao giờ làm việc đó nữa.

Để phạt mày, mày phải đi đổ cứt vào tất cả các buổi sáng, đến tất cả

các phòng lấy bô cứt cho đến hết rằm tháng sau. Gordiyeh nói.

Chuyện này cứ như thể tôi đã là người hầu hèn hạ nhất trong nhà. Để

biết tình trạng nội tạng của mọi người, hàng ngày và phải đổ tất cả những
thứ đồ loại thải vào một bể lớn thu gom phân và nước tiểu và rồi phải rửa
sạch tất cả các bô, tôi khó có thể nghĩ tới nhiệm vụ ấy mà không cảm thấy
như là mình có thể phải nôn ọe hết những gì có trong bụng.

Bác bảo tôi về phòng và thú nhận tội lỗi với bầm về những gì đã xảy

ra. Bầm chẳng thương cảm tí nào.

Bầm ơi bác ấy đã đánh con! - Tôi kêu ca.

Vì sao con lại làm một cái điều không suy nghĩ như thế? - Bầm hỏi. -

Con có thể hủy hoại thanh danh của Naheed chỉ trong một ngày, ấy là chưa
nói gì đến thanh danh của chính con.

Bầm biết rằng con có bao giờ thích bóng chày mã đáo đâu. - Tôi nói,

những muốn bầm tôi đứng về phía mình - Naheed chính là đứa van nài con
đi cùng với nó.

Tại sao lại thế?

Tôi không muốn tiết lộ bí mật của Naheed, vì như thế sẽ mang lại

phiền toái rất trầm trọng cho nó.

Môn bóng chày làm nó thích thú. Cha mẹ nó giám sát quá chặt.

Con có thể từ chối. - Bầm tôi nói. - Con hiểu biết nhiều hơn cơ mà!

Con xin lỗi! - Tôi nói. - Con chỉ muốn hỗ trợ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.