MÁU CỦA HOA - Trang 175

nắng chang chang, lẩm bẩm nguyện cầu, và bầm tôi cứ để mặc tôi cầu
nguyện cho xong.

Con cầu nguyện xong rồi - Tôi nói với bà.

Chúng tôi rời quảng trường và đi tạt xuống dãy phố hẹp nhỏ nơi mà

chỉ có những cột cổng cao cao của nhà dân là dấu hiệu dễ nhìn thấy. Pháo
lệnh báo giờ ăn sắp điểm, và phố xá rất đông người đang vội vã đi đến
những nơi họ dự định ăn bữa tiếp. Những khuôn mặt của mọi người trông
căng thẳng và đầy vẻ chờ đợi.

Bầm tôi hỏi đường một cậu bé đến nhà Fereydoon, và cậu ta dẫn

chúng tôi tới một cánh cổng bằng gỗ trạm trổ. Chúng tôi dùng núm gõ cửa
dành cho phụ nữ, mà khi gõ lên âm thanh có âm tần cao. Gần như ngay lập
tức, một phụ nữ luống tuổi, người hầu trong nhà, mở cánh cửa và tự giới
thiệu tên là Hayedeh. Tôi nhận ra bà ta, vì bà cũng đã tham gia vào lần tắm
lễ hội ở nhà tắm hơi công cộng, cái hôm mà bà cô Homa đã tán dương tôi.

Chúng tôi bước vào bên trong và gỡ mạng che mặt. Bà thể hiện vẻ tôn

trọng, ấy nhưng rõ ràng vẫn có vẻ trịnh thượng, bà nói với bầm tôi rằng từ
giờ phút đó trở đi bà ấy sẽ chịu trách nhiệm về tôi. Tôi không ngờ lại phải
nói lời chia tay nhanh thế. Bầm tôi áp lòng bàn tay của bà vào má tôi và thì
thào:

Con đừng quên là con đã được đặt tên của một người phụ nữ đầy sức

mạnh và khôn ngoan. Bầm biết là con sẽ sống xứng đáng với cái tên của
con.

Ngay lúc bà quay mặt ra đi, tôi trông thấy có những vết vằn máu hằn

lên trong mắt bà, và nó cũng có những vết như thế trong mắt tôi. Tôi không
nghĩ rằng mình lại từng cảm thấy cô đơn hơn thế vào giây phút đó. Nhận
thấy nỗi đau khổ của tôi, Hayedeh nói bâng quơ:

Cô sẽ thích ở đây cho mà xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.