MÁU CỦA HOA - Trang 199

giãn và mềm người ra như ở trong nhà tắm. Tôi tưởng tượng ra rằng
Fereydoon sẽ ôm tôi trong cánh tay của ông và hôn lên mặt tôi, và rồi sau
khi quấn chặt vào nhau, ông sẽ lắng nghe tôi kể lại những câu chuyện về
cuộc đời của tôi khi còn ở quê nhà. Nhưng mắt Fereydoon lại ánh lên long
lanh và không nói lời nào, ông ấy xé toạc quần áo của tôi ra, lần này là
hành lạc quyết liệt. Tôi đã được cảnh báo chuyện phải chứng kiến số phận
của những bộ quần áo đắt tiền như vậy - và ông nâng tôi lên trong cánh tay
của ông ấy. Tiếp tới, ông ấn tôi đứng dựa vào cánh cửa ra vào bằng gỗ có
chạm khảm, tiếng cánh cửa sập kêu thật to trước mỗi lần đẩy nhấn của ông.
Người tôi co rúm lại vì tôi tưởng tượng ra rằng những người giúp việc chắc
hẳn sẽ nghĩ gì đó về những tiếng đẩy cửa mạnh, cứ như thể giai điệu của
những tiếng trống vậy, bởi vì họ ở ngay phía bên ngoài cửa ra vào, chờ đợi
tiếng vỗ tay nhỏ nhẹ nhất từ phòng Fereydoon. Nhưng chẳng có gì cả.
Fereydoon kéo lê tôi ra khỏi cánh cửa và ném mấy cái đệm xuống sàn nhà,
nhờ thế ông ấy có thể quỳ xuống bên tôi, và cuối cùng, khi trời hửng sáng,
ông ấy nhấc tôi dậy, đỡ tôi lên và cõng tôi đi. Đêm đó, tôi không có lý do gì
để mà băn khoăn liệu Fereydoon có ham muốn tình dục với tôi không - bất
kể là nước da của tôi có sẫm màu hay không, bất kể là tôi có làm cho ông
khoái cảm tột độ được như một người vợ đã làm hay không.

Cần mẫn dẫu dù tôi đã cố gắng trong vòng tay ông ấy, thể xác của tôi

không cảm thấy bay bổng vì những khoái lạc dục tình. Trạng thái mê ly mà
người ta hứa hẹn ở đâu rồi? Thậm chí tôi cảm thấy thất vọng hơn lần gặp
trước, vì chẳng có gì thay đổi cả. Nhưng tôi đã làm tất cả những gì mà
Fereydoon mong muốn, và nghĩ rằng ông ấy có thể từ biệt tôi chỉ sau vài
tháng ngắn ngủi, bỏ mặc bầm tôi và tôi phụ thuộc vào lòng tốt của bác gái
Gordiyeh và bác Gostaham. Tôi không thể nào tưởng tượng nổi mình lại có
thể chịu đựng được cảnh mùa đông nghèo khổ mà chúng tôi đã phải chịu
đựng khi ở quê nhà. Nay ở Isfahan, chúng tôi cảm thấy ấm áp, thoải mái và
được ăn uống đầy đủ. Vì thế nếu như Fereydoon có yêu cầu tôi mặc quần
áo vào hoặc cởi ra, hay đi đến đây hoặc ra chỗ kia, hoặc quỳ gối như một
con chó thì tôi chắc cũng phải vâng lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.