MÁU CỦA HOA - Trang 236

Sáng sớm ngày hôm sau, Gostaham cử một người hầu triệu tôi vào

xưởng của bác. Bác trông tươi tỉnh hơn so với mấy tuần trước; thậm chí cả
những bìu trệ dưới mắt trông cũng đỡ sẫm mầu hơn lúc bình thường. Tôi tự
hỏi không biết đó có phải là vì những gì mà Gordiyeh đã trao cho bác vào
chiều hôm trước không.

Ngồi xuống đây. - Gostaham nói, tay vỗ vỗ vào tấm đệm cạnh bác. -

Bác muốn cháu giúp vào việc thêu này.

Bác mở một tấm thảm ra dài khoảng hai sải tay. Nó có mẫu vẽ thô của

những bông hoa tuy luýp đỏ và những đường cắt riềm còn dở dang.

Bác mua cái này tối hôm qua cho bác gái Gordiyeh. - Bác nói.

Tôi rất ngạc nhiên, bởi vì chắc chắn là bác gái sẽ không thích một tấm

thảm bình thường như thế trong khi chồng bác là một nghệ nhân dệt thảm.

Gostaham cười vào cái vẻ mặt của tôi.

Đây là một món quà thật đấy. - Bác nói, lôi ra một thứ gì đó từ bị túi

của mình.

Đó là một dây chuyền vàng nặng trịch có những viên hồng ngọc xếp

thành hình vuông, mỗi một viên lại có những viên ngọc trai treo lủng lẳng
xung quanh. Tôi nín thở.

Bác muốn cháu thêu đính những viên này vào bề mặt của tấm thảm, cố

gắng hết sức giấu được những viên hồng ngọc trong đám cánh hoa tuy luýp
tầm thường. - Bác nói. - Gordiyeh sẽ mở tấm thảm này ra nghĩ rằng nó
chẳng là gì, và sẽ phải tìm kiếm một lát để phát hiện ra những viên ngọc
quý giấu trong tấm thảm.

Bác gái sẽ bị choáng ngợp mất thôi. - Tôi nói. - Nó sẽ là một kỳ quan

nếu như ta đính vào đây, cả tấm thảm này, ngọc ngà châu báu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.