MÁU CỦA HOA - Trang 244

đầy nhựa ngọt, những thùng rượu nho, và đầy đủ gạo để nuôi sống cả một
gia đình trong một năm.

Hay là cháu giã ít hạt dẻ thôi nhé. - Tôi hỏi, hy vọng mối quan tâm của

bác về đồ ăn đang bị lãng phí có thể làm giảm bớt công việc của tôi.

Gordiyeh dừng lại một lát, cứ như thể là bác gái không thể quyết định

là nên giao thêm việc hay là giảm bớt lãng phí, không biết cái nào hơn cái
nào.

Cứ làm đi và giã đi, ta sẽ tiết kiệm sau nếu ta không cần ăn. - Cuối

cùng bác nói.

Tôi vét đám hạt dẻ đã giã khỏi cối và múc thêm hạt dẻ để giã cối khác,

cố gắng hành xử cứ như thể là mẻ này để dành cho một ngày khác.
Gordiyeh đứng sựng lại một lát lâu hơn, mắt bác gái dán vào đám hạt dẻ.

Vẫn chưa có lời nào à? - Bác hỏi.

Nếu như có một lá thư, cùng với chữ ký của Fereydoon quẹt ngang

như một chú chim đang bay, chắc hẳn bác gái đã được nghe báo qua lời của
Gostaham. Cần gì mà phải hỏi hơn là nhắc nhở tôi rằng hiện trạng của tôi
đang nằm trong căn nhà này. Tôi đã cảm thấy chuyện đó trong hình thức
mà bác gái Gordiyeh giao nhiệm vụ cho tôi, như nhiệm vụ giã hạt dẻ này,
bình thường ra thì đó là nhiệm vụ của Samsi. Có lẽ, bác đã hết hy vọng vào
ông ấy, và thực tế, nếu như tôi không nhận được tin tức gì từ Fereydoon
trong ngày hôm nay, thì có thể tôi sẽ không bao giờ nhận được nữa. Tôi quá
sốt ruột cho thời khắc tiếp tục công việc ấy của mình.

Cái đồ đáng thương này! - Gordiyeh nói lúc bác gái quay trở lại bếp -

Thánh Ala lòng thành, cháu sẽ nhận được lời của ông ấy thôi.

Cứ mỗi khi tôi nghĩ tới lần cuối cùng tôi ở bên Fereydoon, nó cứ y

như thể là chạm vào một cái nồi đang ninh thức ăn bên bếp lửa. Tôi lùi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.